Nói đến cổ tay, Chu Tuý Phong dường như lại nghĩ đến cái gì, bắt lấy tay Hoắc Ảnh Thanh: “Để anh xem nào.”
Hoắc Ảnh Thanh an ủi: “Lạnh lắm, không dùng sức thì cũng không thấy đau lắm.”
“Vậy cũng không được.” Chu Tuý Phong nhẹ nhàng ấn ấn lên cổ tay cô, thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Vẫn tốt vẫn tốt, không bị tổn thương đến kinh mạch, chắc là chỉ tạm thời thôi, trở về dưỡng thương cho tốt là được. Nhưng mà bây giờ tay em bị thương, dùng dụng cụ đục băng để leo lên là triệt để không có hi vọng đâu.”
“Hơn nữa.....” Hoắc Ảnh Thanh ấn vào bộ đàm, lặp lại câu hỏi: “Thư Thuần, có nghe thấy gì không?”
Cô lặp lại mấy lần, nhưng đầu dây bên kia chỉ vang lên những tiếng điện lưu tút tút tút, Chu Tuý Phong an ủi cô: “Tín hiệu ở đây không thể đột phá tầng băng được, chẳng qua tuy không nghe được nội dung nói chuyện, nhưng bọn họ có thể sẽ nhận được tiếng điện lưu ở bên này, ít nhất có thể xác định được chúng ta vẫn còn sống.”
Anh nghĩ nghĩ, rồi đề nghị: “Hay là để anh cõng em nhìn lên trên chút xem?”
“Dưới chân toàn là băng, không an toàn.”
Hoắc Ảnh Thanh lắc đầu, dùng đèn pin chiếu sáng xung quanh, một căn phòng hình vuông, 3 mặt có tượng, mặt duy nhất còn lại bên trên tường có một cái miệng hang đen ngòm, phả ra hơi lạnh dày đặc.
“Bây giờ lối đi duy nhất ở bên kia, chúng ta thử dùng nó ra ngoài xem.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play