Trương Thư Thuần đứng bên cạnh Hoắc Ảnh Thanh, nhìn về phía Hoắc Hữu Ngư đang thao tác thành thạo hỏi: “Kia là bạn của cô à?”
Hoắc Ảnh Thanh đáp lại một tiếng.
“Xem ra cô ấy không cần cô phải lo lắng rồi.”
Trương Thư Thuần chân thành nói.
Hoắc Ảnh Thanh cũng không đi qua quấy rầy Hoắc Hữu Ngư làm việc, đứng nhìn bộ dạng thành thạo giao tiếp giữa cô bé và vị tiền bối bên cạnh, sau đó quay người: “Đúng vậy.”
Có cảm giác đứa trẻ này cuối cùng cũng lớn rồi.
“Bây giờ tôi dẫn cô đi nhà ăn, cô còn muốn gặp ai thì hẹn ở nhà ăn tầng hai ăn cơm là được rồi.”
Trương Thư Thuần quay người, lần nữa ra hiệu cho Hoắc Ảnh Thanh đi theo mình rời khỏi chỗ này.
Lúc ngồi trên xe điện đi đến nhà ăn tầng hai, sắc trời tối dần, mặt trời cuối cùng cũng cảm thấy mệt nhọc, từ từ lặn xuống phía sau dãy núi, để lại một chút ánh sáng le lói vẫn không cam tâm cố thực hiện nốt nhiệm vụ của mình, tạo thành một dải ánh sáng màu cam trải dài vùng rìa thành phố.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play