Hai nữ hầu nữ đem những chiếc váy đã chuẩn bị sẵn bước vào, đặt trước mặt Thẩm Nhụy để cô lựa chọn. Cô chọn một chiếc váy màu xanh nhạt, nữ hầu nữ quỳ xuống sửa sang lại những đường viền hoa trên tà váy cho cô. Phu nhân Bukater lấy ra một chiếc nhẫn từ trong hộp trang sức và đeo lên tay Thẩm Nhụy: "Nhìn xem, chiếc này rất hợp với làn da của con." Chiếc nhẫn khổng lồ khiến Thẩm Nhụy hít một hơi thật sâu, mắt cô gần như mở to hết cỡ. Cô chưa từng thấy một viên kim cương nào lớn như vậy, ngay cả trên tay các ngôi sao điện ảnh cũng không lớn bằng.

Thừa dịp nữ hầu quay đi lấy giày, bà Ruth ghé sát thì thầm vào tai Thẩm Nhụy: "Đeo nó vào, đừng để mẹ thấy con tháo ra." Mắt Thẩm Nhụy sáng lên, cô vội gật đầu. Chiếc nhẫn này đáng giá biết bao nhiêu, cô sẽ đeo nó ngay cả khi đi ngủ, món đồ này có thể là tiền cứu mạng trong tình huống phải bỏ trốn.

Thời gian trong bộ phim rất mơ hồ, Thẩm Nhụy chỉ nhớ là hai đêm đã trôi qua, vì những sự kiện quan trọng đều xảy ra vào ban đêm, ngoài chuyện đó ra cái gì cô cũng không nhớ. Ánh mắt cô liếc nhìn hộp trang sức trên bàn trang điểm, nhất định phải xem kỹ có thứ gì bên trong có thể đem đổi thành tiền.

Nữ hầu mang hoa vào trước đó, bây giờ đã cúi xuống để giúp Thẩm Nhụy mang giày. Một nữ hầu khác đỡ tay giúp cô. Thẩm Nhụy đứng ngây người, không biết phải làm gì. "Tiểu thư không thích đôi giày này à?" Nữ hầu lại đưa một đôi khác: "Vậy đôi này thì sao?" Thẩm Nhụy vội gật bừa và đưa chân ra, nữ hầu nhẹ nhàng xỏ giày cho cô như sợ làm đau cô. Thẩm Nhụy từ nhỏ đến lớn chưa bao giờ được hưởng sự phục vụ như vậy, cô nuốt nước miếng để làm trôi đi sự ngạc nhiên và kỳ lạ, không thể để người khác phát hiện ra cô không phải là Rose.

Cale đang chờ ngoài cửa, như một thân sĩ chờ đợi quý cô trang điểm xong. Anh châm một điếu thuốc và ra hiệu cho nữ hầu rót một tách trà. Thường thì Rose mất gần một giờ để trang điểm và thay trang phục, đây là khoảng thời gian vừa đủ để anh nghỉ ngơi, uống một tách trà và có thể thêm vài món điểm tâm.

Nữ hầu cúi xuống hỏi Thẩm Nhụy: "Tiểu thư muốn dùng loại nước hoa nào?" Thẩm Nhụy định lắc đầu nhưng rồi kìm lại, cô không biết liệu dùng nước hoa có phải là một phần trong nghi thức lễ nghi không. Cô nhìn sang Ruth, mẹ của Rose, bà ăn mặc trang trọng như đang đi dự đám cưới, cổ áo siết chặt, trang sức đeo đầy người, chuỗi ngọc trai dài quấn quanh cổ ba vòng. Hơn nữa, mùi hương nồng nàn của bà còn át cả mùi hoa hồng. 

Chẳng lẽ đây mới là lễ nghi đúng? Thẩm Nhụy miễn cưỡng ngồi xuống bàn trang điểm để nữ hầu phục vụ. Cô lắc đầu trước hộp phấn: "Không, không cần cái này." Rồi lại lắc đầu với chuỗi ngọc trai dài: "Không, cái này cũng không." Cô lo rằng nếu phải đeo những thứ này lúc ăn sáng, đầu cô có thể sẽ cắm vào bát cháo, nếu bữa sáng có cháo.

Nữ hầu bối rối, cô đi ra ngoài nói với nữ hầu khác: "Tiểu thư không thích chuỗi ngọc, đi lấy cái khác."  Tất nhiên, những thứ quý giá đều được quản lý bởi quản gia, cất trong két sắt. Những thứ trên bàn trang điểm là những món trang sức thường ngày mà Rose ưa dùng.

Ruth không có bất kỳ phản ứng nào, bà tự nhiên ngồi trên chiếc ghế bành sửa lại vạt váy. Nữ hầu vội vàng rót một tách trà cho bà. Bà cẩn thận trải khăn ăn lên váy, rồi chìa tay lấy một viên kẹo hạnh nhân và đưa vào miệng. Ngẩng đầu lên, bà chờ đợi nữ hầu mang những sợi dây chuyền khác.

Hành động của nữ hầu thu hút sự chú ý của Cale. Anh nhướn mày bước đến cửa phòng ngủ, dựa người vào khung cửa nhìn qua gương, Rosa vẫn chưa bắt đầu trang điểm: "Không hài lòng với sợi dây chuyền à?" Ánh mắt anh quét qua bà Ruth, có chút lo sợ Rose cũng sẽ giống mẹ cô, các quý cô đều thích những viên ngọc long lanh to tướng như vậy. Theo anh, bông hồng vàng cài trên mái tóc của cô đã đủ khiến cô rực rỡ rồi.

Nhưng những chuyện này đối với anh đều là chuyện nhỏ, vì vậy anh đến gần nhìn Rose trước gương và nói: "Khi đến Mỹ, cứ để Tiffany chọn một vài món đưa đến, em xem thử thích cái gì, thì bảo họ thiết kế riêng cho em."

Thẩm Nhụy bị sự giàu có của anh làm choáng váng, rồi lập tức phản ứng lại, đây là người giàu đến mức có thể mua cả Trái Tim Đại Dương cho vị hôn thê của mình, trang sức đối với anh mà nói có lẽ chẳng khác gì đồ dùng hàng ngày.

Thẩm Nhụy nghiêng đầu nói với Cale: "Em có thể không đeo những thứ này không?" Loại vật này để trong hộp nhìn rất đẹp, nhưng nếu đeo lên cổ, chắc chắn cô sẽ không đi nổi. Hơn nữa, cô cũng không muốn mình như một triển lãm trưng bày trang sức đi loanh quanh trước mặt mọi người. Thấy ánh mắt ngạc nhiên của Cale, Thẩm Nhụy bổ sung: "Em nghĩ tài sản của anh không cần phải thể hiện qua những thứ em đeo trên người, mọi người cũng đều biết." Phu nhân Bukater ở nơi Cale không nhìn thấy đã tặng cho Thẩm Nhụy ánh mắt khen ngợi.

Câu nói này khiến Cale vui vẻ, anh nâng tay Thẩm Nhụy lên và hôn một cái: "Tất nhiên, em có thể chọn bất kỳ thứ gì em thích." Nếu những món trang sức này vẫn chưa khiến cô hài lòng, có lẽ một con ngựa hiền lành sẽ làm cô vui. 

Nữ hầu mang đến những món trang sức khác, Cale lịch sự bước ra ngoài, rất nhanh Thẩm Nhụy đã chuẩn bị xong. Cale nhìn thấy vị hôn thê xinh đẹp xuất hiện trước mặt mình, cô không kẻ chân mày, không xịt nước hoa, thậm chí tóc cũng không gắn những phụ kiện phức tạp. Anh mỉm cười và cong cánh tay về phía Thẩm Nhụy.

Thẩm Nhụy nhất thời không phản ứng kịp, cho đến khi Ruth đi qua cô và ra hiệu khoác tay Cale, cô mới hiểu ra mình nên làm gì, nhưng rõ ràng những người khác không thấy hành động này của cô là kỳ lạ. Khi rời đi, Thẩm Nhụy nói với người hầu:"Để những món trang sức lại đó, tôi sẽ suy nghĩ xem tối nay nên đeo cái nào."

Nụ cười trên mặt Cale trở nên nhạt dần, anh quay lại nói với Rose: "Để không thất lễ trước mặt ngài Dawson sao?"

Thẩm Nhụy bối rối nhìn Cale, không biết ngài Dawson mà anh nhắc đến là ai, nhưng cô cố gắng kiểm soát miệng mình, không nói nhiều. Có lẽ trước đây Rose biết vị này. Thẩm Nhụy quyết định rằng bất kể gặp ai, cô cũng không được tỏ ra ngạc nhiên. Có thể họ đều biết Rose.

Phu nhân Bukater tiếp lời: "Rose tất nhiên là để không thất lễ trước mọi người, tôi e rằng ngài Dawson kia còn chẳng biết cách dùng dao nĩa." Sự châm chọc của bà khiến Cale nở nụ cười mỉa mai. Có vẻ Rose thực sự không nhớ người này, Cale hài lòng cong môi cười.

Thẩm Nhụy đột nhiên căng thẳng, cô vẫn không biết ngài Dawson là ai, nhưng cô biết mình cũng không biết dùng dao nĩa, nhiều nhất chỉ biết dùng hai cái, đó là khi cô khó khăn lắm mới cùng đồng nghiệp đi ăn xa xỉ một bữa. Cô nhớ quý tộc ăn uống rất phức tạp, năm hay sáu cái dao nĩa gì đó?

Những người đi qua hành lang gật đầu chào Cale, anh đáp lại bằng nụ cười lịch sự, chỉ khi đi qua một đôi vợ chồng già, anh mới cúi đầu chào. Thẩm Nhụy ngầm ghi nhớ, chắc chắn không phải vì Cale tôn kính người già.

Trước khi vào phòng ăn, Ruth ghé sát vào tai Thẩm Nhụy và nói nhỏ: "Cố gắng thể hiện tốt chút." Thẩm Nhụy giữ một gương mặt không biểu cảm không biết phải làm sao, nếu lát nữa cô dùng sai dụng cụ, họ có nghĩ cô đang chống đối không? Thậm chí dù không mắc lỗi, cô vẫn không biết mình phải làm thế nào để "thể hiện tốt". Cuối cùng, cô quyết định ít nói, nghe nhiều và quan sát, may ra những điều họ nói sẽ có ích về sau.

Ames đã ngồi vào bàn ăn, khi thấy Cale đến, ông không đứng dậy mà chỉ gật đầu chào với hai vị phu nhân. Thẩm Nhụy nghĩ, người đàn ông lớn tuổi này chắc chắn rất giàu, bởi ngay cả Cale khi thấy ông, trên mặt cũng hiện lên nụ cười, một nụ cười trông rất chân thành. Cô vô thức lấy Cale làm tiêu chuẩn để phân biệt người.

Người phụ nữ tóc đỏ ngồi bên cạnh đánh giá Thẩm Nhụy và nở nụ cười: "Cuối cùng tôi cũng được chiêm ngưỡng dung nhan của tiểu thư Bukater." Bà ăn một viên kẹo đường và nói: "Trước đây tôi luôn bị lóa mắt bởi trang sức trên người cô." Nói xong bà cười lớn.

Khuôn mặt phu nhân Bukater trông như vừa nuốt phải ruồi, Thẩm Nhụy không biết người phụ nữ này, cô nghĩ có lẽ trước đây Rose đã khiến bà không hài lòng hoặc xúc phạm bà.

"Tất nhiên, Rose không cần trang sức vẫn đủ xinh đẹp." Cale an ủi, đặt tay lên vai Thẩm Nhụy, để cô ngồi bên cạnh anh, ân cần trải khăn trắng cho cô và thì thầm vào tai cô: "Yên lặng chút." Đây là để trách phạt Rose vì đã bỏ buổi trà chiều hôm qua, giới thượng lưu vẫn chưa chấp nhận Margaret Brown có xuất thân bình dân. Có lẽ bà Brown đang chế giễu hành vi của Rose vì chuyện này. Dù sao hôm qua Rose đã nói về những chủ đề không phù hợp trong buổi trà.

Chẳng lẽ tính cách của Rose tệ như vậy sao? Thẩm Nhụy sẽ không vì chuyện này mà phản bác lại, cô mỉm cười gật đầu với người phụ nữ tóc đỏ, khi không biết nói gì thì cười là cách tốt nhất.

Phu nhân Bukater đắc ý, bà uống một ngụm trà rồi nói với Ames: "Rose tìm được người chồng tốt như vậy, không chỉ nhờ vào may mắn." Bà có một cô con gái xinh đẹp, điều này có lẽ là niềm tự hào lớn nhất trong cuộc đời phu nhân Bukater .

"Là ta cũng sẽ nói như vậy." Phu nhân bá tước đến muộn, phu nhân Bukater đứng dậy cúi chào, Thẩm Nhụy cũng đứng dậy, không biết đúng hay sai nhưng cứ làm theo phu nhân Bukater.

"Ta nghe nói Rose còn học đại học." Thẩm Nhụy căng thẳng, chẳng lẽ phu nhân sẽ muốn thảo luận về cuộc sống đại học của Rose, nhưng rất nhanh Thẩm Nhụy thư giãn, nhận ra điều này không khác gì những bữa cơm gia đình dịp Tết. Lời phu nhân bá tước vừa nói cũng giống như "Nhụy Nhụy đỗ đại học rồi, thật tuyệt vời." hoặc "Nhụy Nhụy tìm được công việc rồi, thật tốt." không khác gì.

"Phụ nữ dĩ nhiên phải tìm được người chồng tốt, Rose đã làm được." Phu nhân Bukater tiếp tục tự hào, phu nhân bá tước mỉm cười đồng tình, nhưng người phụ nữ tóc đỏ bên đối diện rõ ràng không nghĩ vậy: "Tôi lại nghĩ rằng phụ nữ ngoài sinh con còn có giá trị lớn hơn."

Không ai đồng tình với bà, Thẩm Nhụy chỉ có thể gật đầu trong lòng, không ngờ ở đây lại gặp được một người có tư tưởng tiến bộ. Cô lén lút đánh giá người phụ nữ tóc đỏ, ánh mắt Thẩm Nhụy trong sáng và mang theo chút tò mò, đồng tình, khiến phu nhân Brown ngay lập tức cũng mỉm cười đáp lại cô.

Vào lúc này, Ames lên tiếng: "Chuyến đi đầu tiên của Titanic lần này chắc chắn sẽ giành được Blue Riband, sau bữa sáng, thuyền trưởng Smith sẽ dẫn chúng ta tham quan toàn bộ con tàu." Thẩm Nhụy không biết Blue Riband là gì, nếu biết có lẽ cô sẽ không thoải mái như bây giờ, nhưng cô rất mong chờ được tham quan, việc làm quen với không gian sẽ giúp ích sau này.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play