Hôm nay Liễu Vi đột nhiên nói quá nhiều chuyện của mình với người khác nên có cảm giác trống rỗng như vừa bị đào rỗng, còn có một chút hối hận và áy náy – Với chính bản thân mình.

Trời ạ, đúng là sắc đẹp hại người. Thấy Lục Bắc Tinh quá đẹp trai, quá dịu dàng nên lỡ nói quá nhiều, có lẽ người ta cũng thấy cô giả tạo, than vãn vô cớ, hối hận, bây giờ cũng chỉ còn lại cảm giác hối hận.

Trở về khách sạn, Liễu Vi liền bắt đầu tự kỷ, ít nói chuyện với Đường Hi hơn, cũng không thèm chơi game, ôm chặt video mà thầy giáo để lại xem, dù đi tắm hay đắp mặt nạ cũng cầm theo, vừa xem vừa không ngừng nhớ lại những gì hôm nay đã nói với Lục Bắc Tinh, xem thử có nói sai câu nào không, có khiến người ta phản cảm không, có giả tạo quá không, có khiến Lục Bắc Tinh đánh giá thấp cô ở trong lòng không, v.v…

Nghĩ đến đau cả đầu.

Đường Hi thấy cô đang nghiêm túc học tập nên không đến làm phiền, ra phòng khách đeo tai nghe xem phim truyền hình. WeChat bắt đầu có tin nhắn, nhìn vào, là Mã Phân gửi đến, hỏi tình hình quay phim thế nào rồi, nói tổng giám đốc Ngưu hôm nay có hỏi, tổng giám đốc Ngưu rất quan tâm đến chị Tư Tư, nhắc Đường Hi làm việc nghiêm túc, không được lơ là, phải chú ý đến mọi mặt trong cuộc sống của chị Tư Tư.

Đường Hi vội tắt phim truyền hình rồi trả lời tin nhắn WeChat, trước tiên là khen ngợi Liễu Vi một cách khoa trương.

“Chị Tư Tư rất nghiêm túc, mọi người trong đoàn phim đều thích chị ấy, đạo diễn Lương và anh Lục đều có ấn tượng rất tốt với chị Tư Tư.”

“Chị Tư Tư quay chụp rất thuận lợi, đạo diễn Lương cũng chưa từng mắng chị Tư Tư, ngày nào cũng khen chị Tư Tư có năng khiếu.”

“Chị Tư Tư về khách sạn cũng không nghỉ ngơi, vẫn luôn xem video hướng dẫn, học hành cực kỳ nghiêm túc, chưa từng lơ là.”

Mã Phân nhanh chóng trả lời tin nhắn: “Vậy thì tốt, em phải quan tâm nhiều hơn đến tình trạng tâm lý của chị Tư Tư. Chị Tư Tư có hỏi đến chuyện của chị Cao không?”

Tất nhiên là không rồi. Đường Hi cảm thấy Mã Phân có phải đang giả vờ hồ đồ hay không, Liễu Vi và Cao Lãng có thể có tình cảm gì chứ?

Nhưng không thể nói như vậy được, Đường Hi lập tức nói đỡ cho Liễu Vi: “Công việc của chị Tư Tư quá vất vả, chị ấy quá bận, mỗi ngày ngay cả thời gian ăn cơm ngủ nghỉ còn không có, dù sao cũng là phim của anh Lục, chị ấy rất áp lực mới không hỏi thăm chị Cao, không gọi điện hay nhắn tin cho chị Cao, nhưng chị Tư Tư vẫn rất quan tâm đến chị Cao, cũng rất ngưỡng mộ chị Cao, chị ấy luôn nói chị ấy có thể đến công ty đều là nhờ phúc của chị Cao, vẫn luôn là chị Cao chăm sóc cho chị ấy, chị Tư Tư rất nhớ chị Cao.”

Nói xong lời hay ý đẹp, Đường Hi mới cẩn thận thăm dò: “Chị Mã, có phải chị Cao xảy ra chuyện gì không?”

Mã Phân: “Không có gì đâu, dạo này chị Cao tâm trạng không tốt, chị chỉ nói lung tung thôi.”

Đường Hi lúc này mới nhớ ra, từ khi cô và Liễu Vi vào đoàn phim, đã rất lâu rồi cô không quan tâm đến tình hình bên phía công ty, đoàn phim giống như chốn đào nguyên vậy, công việc của Liễu Vi rất thuận lợi, công việc của cô cũng rất thuận lợi, mỗi ngày không cần phải đi làm, mọi chuyện trong cuộc sống đều do người của đoàn phim sắp xếp, cô hầu như không cần phải làm gì, mỗi ngày chỉ việc đi theo Liễu Vi chạy tới đoàn phim. Trở về khách sạn cũng rất thoải mái, có lẽ Liễu Vi đã hình thành tốt thói quen độc lập từ khi còn đào tạo ở Hàn Quốc, bình thường không bao giờ bảo cô phải làm gì, đồ dùng cá nhân tự cô ấy dọn dẹp vẫn rất tốt, bây giờ cô nhiều nhất chỉ giúp nhận đồ chuyển phát nhanh, dù sao cô cũng phải nhận đồ chuyển phát nhanh của mình nên tiện tay làm luôn. (App TYT)

Nói ngắn gọn lại, cô thấy Liễu Vi còn dễ chịu hơn cả bạn cùng phòng khi cô đi thuê nhà, ở chung còn thoải mái dễ chịu hơn.

Hoàn toàn không giống như ông chủ hay cấp trên.

Đường Hi phát hiện ra mình đang lơ đễnh, tin nhắn WeChat của Mã Phân lập tức kéo cô trở về nơi làm việc căng thẳng và kích thích.

Mã Phân không nhắn tin nữa, cô lại trả lời thêm mấy câu tán gẫu nói chuyện phiếm nữa rồi mới tắt WeChat, sau đó vội vàng nhắn tin cho người quen ở công ty để hỏi thăm tình hình của Cao Lãng, xem tình hình của công ty có thay đổi gì không.

Hỏi thăm một vòng, vẫn là chuyên gia trang điểm Tiểu Tô đã trang điểm cho Liễu Vi lần trước nói một chút tình hình bên trong.

Tiểu Tô: “Tổng giám đốc Ngưu muốn thành lập một chi nhánh công ty mới, nói là muốn chính thức làm phim truyền hình, trước đây nói là để chị Cao qua đó chủ trì, sau này nghe nói chị Cao không muốn qua đó, lại nghe nói chị Cao muốn rời đi, bây giờ cấp cao đang cãi nhau vì chuyện này, rất nhiều người đã né tránh rồi.”

Gia Thế của Ngưu Lan Sơn trước đây chưa từng làm phim truyền hình chính thống, vẫn luôn đi theo con đường đào tạo nghệ sĩ, đầu tư vào phim truyền hình cũng là để lăng xê nghệ sĩ của mình. Bây giờ không biết có phải Liễu Vi đã cho Ngưu Lan Sơn sự tự tin này hay không, hắn ta muốn chính thức thành lập một công ty phim ảnh mà tự mình làm kịch bản, thành lập đoàn phim để quay phim.

Trong một căn phòng khác, Lương Bình đang bàn bạc với Lục Bắc Tinh cách lấy được hợp đồng của Liễu Vi.

Lương Bình: “Tên Ngưu Lan Sơn kia là kẻ có tham vọng, hắn ta có nghệ sĩ, có mối quan hệ và kênh truyền thông tích lũy nhiều năm, thực ra chỉ còn thiếu một bước nữa thôi. Tư Tư đóng phim của chúng ta, hắn ta muốn mượn Tư Tư để chen chân vào.”

Trần nhà của giới giải trí không phải là ảnh đế ảnh hậu, mà là công ty phim ảnh có năng lực và thực lực để quay phim truyền hình. Một bộ phim đầu tư hàng trăm triệu, tỷ lệ hoàn vốn cũng được tính bằng đơn vị trăm triệu, tiền bạc lợi nhuận, trao đổi tài nguyên ở đây đều là con số thiên văn.

Thân thế của Ngưu Lan Sơn không nhỏ nhưng vẫn còn ở ngoài vòng tròn, hắn ta chưa có đủ vốn để nhập cuộc.

Đương nhiên là hắn ta muốn vào.

Lương Bình buồn rầu nói: “Tôi vừa nhờ bạn bè tìm hiểu. Công ty mới của hắn ta không phải mở chơi chơi, đó là bước tiếp theo cực kỳ quan trọng của công ty hắn ta. Hắn ta và Cao Lãng cũng sắp hòa giải, hai người cũng không giống như muốn tiếp tục chia tay. Bây giờ không dễ đào người nữa rồi.”

Lục Bắc Tinh: “Công ty mới của hắn ta đã mở cửa chưa?”

Lương Bình: “Đã đăng ký rồi, tòa nhà văn phòng cũng đã thuê rồi, công ty của hắn ta có nhân viên, điều động qua là được. Cao Lãng là đầu tàu, cô ta đến đó, công ty này liền có thể bắt đầu hoạt động được rồi. Bước tiếp theo của họ hẳn là sẽ chuyển hợp đồng của Liễu Tư Tư sang đó để dễ dàng thao tác.”

Lục Bắc Tinh suy nghĩ một lúc, nói: “Để Liễu Tư Tư kiện công ty.”

Lương Bình: “Đây cũng là một cách. Nhưng liệu cô ấy có muốn kiện hay không? Gia Thế đối xử với cô ấy cũng khá tốt. Hợp đồng của các ngôi sao đều giống nhau là cái bẫy hại người, nhưng cô ấy thực sự là nhờ vào nền tảng của Gia Thế mới có thể nhận được công việc, lỡ như cô ấy thấy Gia Thế đối xử với cô ấy không tệ, không muốn rời đi thì sao?”

Lục Bắc Tinh nhìn anh ta: “Nếu anh còn nói đến mỹ nam kế nữa thì tôi sẽ nổi giận đấy.”

Lương Bình vội vàng cười rót nước cho hắn: “Không phải. Ý tôi là, chúng ta muốn cô ấy về bên mình, chắc chắn cũng phải ký hợp đồng với cô ấy, vậy thì hợp đồng của cô ấy sẽ có những điều kiện gì? Tôi biết cô ấy ký hợp đồng với Gia Thế rất dài hạn, chắc chắn vẫn phải trả phí đào tạo, đây đã là thông lệ của ngành rồi. Nhưng ngoài ra, Gia Thế chắc chắn cũng sẽ không quá đáng, những phúc lợi nên có thì đều sẽ có. Cô ấy ở Gia Thế có biệt thự riêng, được công ty thuê người giúp việc, bảo mẫu và trợ lý chăm sóc cuộc sống hàng ngày, đi lại đều là ô tô, xe gia đình. Tất nhiên những thứ này cô ấy không thể mang đi được, nhưng chỉ cần cô ấy ở Gia Thế một ngày, cô ấy liền có thể tiếp tục hưởng thụ những thứ này. Chúng ta muốn cô ấy về đây, anh cũng có thể cho cô ấy một căn biệt thự để ở sao? Thuê bảo mẫu, thuê trợ lý, thuê tài xế cho cô ấy, những thứ này đều tính vào sổ sách của công ty hay sao?” ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lương Bình: “Đây là người đầu tiên công ty chúng ta ký được, lại vẫn là người mới. Anh đưa ra điều kiện cho cô ấy ra sao, những người sau này đều sẽ nhìn vào đó.”

Lục Bắc Tinh chìm vào suy tư.

Lương Bình trêu chọc: “Hoàng thượng, người mới vừa vào cung đã được sủng ái như vậy, ngài phải để ý đến những nương nương và tiểu chủ nhân gia nhập sau này chứ, vật bất bình tắc minh(*), người không bình đẳng rắc rối sẽ nảy sinh.”

(*) “Vật bất bình tắc minh”: Khi chuyện không bình đẳng xảy ra mọi vật đều sẽ kêu la.

Lục Bắc Tinh tỏ vẻ ghét bỏ: “Cút.”

Lục Bắc Tinh không do dự quá lâu.

Hắn nói: “Tôi cho cô ấy ở biệt thự ở Đông Sơn, để chị Điền chăm sóc cho cô ấy. Bây giờ phải xem trợ lý của cô ấy có thể cùng đào qua được hay không, nếu không được thì tìm một người khác trong công ty đưa sang đó.”

Lương Bình trợn tròn mắt: “Trời ạ, đây là hoàng hậu đăng cơ đấy à!”

Lục Bắc Tinh lại thay đổi: “Không ký hợp đồng năm với cô ấy, ký hợp đồng đóng phim với cô ấy.”

Lương Bình nghe xong liền hiểu. Trong giới giải trí có hai cách ký hợp đồng với diễn viên, một là ký thời gian, như Liễu Vi ở công ty trước là ký hai mươi năm; hai là ký phim, ký bao nhiêu phim, đóng xong bao nhiêu phim thì hợp đồng hết hạn.

Cách nào tốt hơn thì rất khó nói. Đối với diễn viên đã nổi tiếng, cách sau ràng buộc người ta hơn, vì bạn không biết sau một bộ phim sẽ xảy ra chuyện gì, sẽ kéo dài bao lâu mới quay xong. Ví dụ như khi ký hợp đồng, bạn là diễn viên hạng hai, sau một năm, bạn đã là diễn viên hạng nhất nhưng công ty bên kia lại dùng giá của bạn khi là diễn viên hạng hai để nắm giữ hai hợp đồng phim của bạn, bạn chỉ có thể đóng phim với mức giá khi ký hợp đồng, như vậy thì sẽ thiệt thòi lớn.

Đối với người mới thì điều này tất nhiên là tốt hơn, vì đã có sẵn hợp đồng phim ở đây.

Nhưng trong giới giải trí, chuyện gì cũng có thể xảy ra. Bộ phim đầu tiên là người mới, bộ phim thứ hai bùng nổ thành diễn viên hạng nhất cũng không phải là không có, như vậy thì những hợp đồng phim tiếp theo sẽ không còn là lợi thế nữa, mà là gánh nặng.

Lương Bình: “Ký bao nhiêu phim?”

Lục Bắc Tinh: “Năm phim. Ba phim đầu tôi sẽ đảm bảo tôi là diễn viên chính, đưa cô ấy lên vị trí cao hơn; hai phim sau tôi giữ lại quyền chuyển nhượng hợp đồng phim, sẽ giới thiệu người khác đóng phim với cô ấy. Cam kết sẽ không để cô ấy xuất hiện trong những tình tiết tội phạm như khỏa thân, cưỡng hi*p, bạo lực, hút ch*ch; cũng sẽ đảm bảo cảnh quay của cô ấy không thấp hơn diễn viên chính, những điều này đều ghi vào.”

Lương Bình cảm thấy hợp đồng phim này đối với một nghệ sĩ bình thường vẫn rất hấp dẫn, nhưng cũng không biết Liễu Vi nghĩ thế nào ở trong lòng.

Lương Bình: “Cho cô ấy bao nhiêu phần trăm?”

Lục Bắc Tinh ngẩng đầu nhìn trần nhà, tính toán ở trong lòng, nói: “Năm phần trăm.”

Lương Bình lắc đầu: “Có vẻ hơi ít. Trừ khi anh nói là trong mười phần trăm cho cô ấy năm phần trăm, nhưng như vậy thì lại quá nhiều.”

Lục Bắc Tinh: “Không phải. Chính là năm phần trăm.”

Tức là, khi Liễu Vi đóng phim, công ty chỉ trả cho cô ấy năm phần trăm tiền thù lao, còn lại đều không trả.

Tất nhiên đây là điều khoản bóc lột, trong giới giải trí cũng là chuyện bình thường, nhưng theo “Quy tắc ngầm”, thông thường người mới là hai mươi phần trăm, tức là lấy một phần năm, công ty lấy bốn phần năm.

Lương Bình: “Năm phần trăm thực sự quá ít, cho ăn xin cũng không thể chỉ cho ít như vậy, anh muốn dùng cô ấy đàng hoàng, chứ không phải muốn kết thù với người ta. Ít nhất cũng phải cho mười phần trăm chứ?”

Nhưng Lục Bắc Tinh lại kiên quyết một cách kỳ lạ, hắn nói: “Chỉ cần cô ấy đóng phim đàng hoàng, tôi sẽ đối xử tốt với cô ấy. Tôi sẽ phát tiền thưởng cho cô ấy, sẽ không để cô ấy chịu thiệt, tiền chỉ là chuyện nhỏ. Năm bộ phim, với điều kiện tôi đưa ra cho cô ấy, những công ty khác đều không đưa ra được.”

Lương Bình nghĩ lại, cũng đúng, hơn nữa Liễu Vi là người mới, vừa được đào về đã được Lục Bắc Tinh nâng đỡ, còn đưa ra những điều kiện ưu đãi như vậy, những người khác trong công ty biết được chắc chắn sẽ không vui, nhưng cô ấy ký hợp đồng như vậy, người không phục cũng phải phục.

Lương Bình: “Được, trước tiên tôi sẽ để phòng pháp lý soạn hợp đồng, chúng ta nhân cơ hội đóng phim này mà làm tốt công tác tư tưởng cho Tư Tư, xem có thể lôi kéo cô ấy về hay không!”

Lương Bình rời khỏi phòng của Lục Bắc Tinh, trở về chỗ ở của mình nhưng vẫn chưa thể nghỉ ngơi, ngay trong đêm gọi phòng pháp lý của công ty dậy, soạn hợp đồng bảo mật và hợp đồng mới.

Người phụ trách tất cả các hợp đồng của công ty là người mà Lục Bắc Tinh đã đào về, tên là Đỗ Thành Vĩ. Trước đây là thẩm phán quận, sau đó vì quan hệ gia đình mà không làm nữa, thực ra là do vợ anh ta sợ anh ta bị người khác chém chết nên ép anh ta mới phải từ chức. Trước đây anh ta là thẩm phán của tòa án kinh tế, những vụ án anh ta xét xử không phải là vay tiền thì là nợ nần, một buổi sáng mười vụ án, tám vụ là không chu cấp tiền nuôi dưỡng, hai vụ là nợ nần trong hôn nhân, trong phiên tòa thường xuyên có chuyện đánh nhau mà không thể hòa giải. Tiền kiếm không được bao nhiêu nhưng rủi ro lại không ít, không thiếu bị cáo, nguyên đơn tại tòa đã lớn tiếng nói sau này sẽ chém chết anh ta, bảo anh ta cẩn thận trên đường đi làm về.

Đỗ Thành Vĩ vào công ty của Lục Bắc Tinh cũng là vì hai người từng cùng nhau ăn bữa cơm tất niên trên một bàn tiệc. Lúc đó Lục Bắc Tinh tham gia một bộ phim hiện đại của đài truyền hình trung ương, trong đó có một phần cũng phản ánh tình trạng hôn nhân đương đại, thảo luận một số vấn đề nợ nần gây tranh cãi trong hôn nhân, trong phim chắc chắn là có phần phóng đại.

Đoàn làm phim khi đó muốn tòa án cung cấp một số vụ án có tính tham khảo, lúc đó Đỗ Thành Vĩ còn trẻ, mới vào đơn vị nên đã bị kéo đi để chặn rượu. Vừa khéo Lục Bắc Tinh trong đoàn làm phim cũng là một cậu trai trẻ, hắn không ra sức thì ai ra sức? Hai thanh niên “Bị ép” ngồi cùng nhau uống bia.

Sau đó Lục Bắc Tinh thăng tiến nhanh chóng, Đỗ Thành Vĩ cũng rất có tài năng, hai anh chàng đều có ý muốn duy trì tình hữu nghị với nhau, cứ như vậy, mặc dù gặp mặt khó khăn nhưng dần dần cũng trở thành bạn bè.

Sau đó Lục Bắc Tinh tự mở công ty, Đỗ Thành Vĩ từ chức, nhận bát cơm mà ảnh đế Lục ban cho.

Có mối quan hệ của Đỗ Thành Vĩ, công ty của Lục Bắc Tinh chưa từng gặp phải vấn đề gì, hoạt động rất suôn sẻ. Đỗ Thành Vĩ mặc dù đã rời khỏi tòa án nhưng vẫn nghiêm túc học tập các chính sách khác nhau, có anh ta quản lý, công ty của Lục Bắc Tinh chưa từng xảy ra vấn đề gì, tiền làm thêm giờ đều được trả đúng hạn.

Chẳng qua, nhận bát cơm của người khác thì cũng không bớt việc so với nhận bát cơm sắt.

Nửa đêm Lương Bình gọi một cuộc điện thoại, Đỗ Thành Vĩ liền bò dậy vào phòng làm việc.

Lương Bình hỏi: “Nếu để Liễu Tư Tư kiện công ty của cô ấy, có biện pháp nào vẹn toàn đủ đường không?”

Đỗ Thành Vĩ châm một điếu thuốc nhưng không dám hút, mở cửa sổ đặt điếu thuốc bên ngoài, chỉ ngửi mùi để tỉnh táo.

Anh ta nói: “Vậy anh cũng phải đưa hợp đồng cho tôi xem trước, tôi mới biết được hợp đồng có vấn đề gì hay không.”

Lương Bình: “Hợp đồng của minh tinh đều là như vậy, chắc chắn có phí đào tạo.”

Đỗ Thành Vĩ: “Nếu hợp đồng phí đào tạo là do cha mẹ cô ấy ký thì không liên quan đến cô ấy. Nhưng tôi nhắc nhở anh, cô ấy đã trưởng thành rồi, tôi nghĩ công ty của cô ấy chắc chắn đã để cô ấy ký lại hợp đồng. Vậy thì không liên quan đến cha mẹ cô ấy nữa, mà liên quan đến cô ấy rồi.”

Lương Bình: “Phí đào tạo giá trên trời đó có hợp lý không?”

Đỗ Thành Vĩ: “Anh có thể coi phí đào tạo là công ty cho cô ấy vay tiền để cô ấy có thể đi du học nâng cao trình độ. Đừng nói là hợp lý, cho dù công ty có tính lãi suất thì cũng vẫn là hợp pháp.”

Lương Bình vốn tưởng rằng phí đào tạo này là điểm yếu tốt nhất, không ngờ lại không phải.

Đỗ Thành Vĩ: “Đừng mơ nữa. Chiêu này các công ty quản lý đã dùng bao đời rồi, tôi nói cho anh biết, bên trong chắc chắn không có vấn đề gì, hoàn toàn hợp lý hợp pháp. Nếu anh muốn đào người này về thì hãy thay cô ấy trả tiền cho công ty quản lý, mua lại hợp đồng, đây là cách đơn giản mà cũng nhanh nhất.”

Lương Bình: “Bây giờ cô ấy đang đóng phim của anh Lục, anh nghĩ công ty của cô ấy sẽ để cô ấy đi sao? Tôi nói cho anh biết, chuyện này rất phiền phức. Hơn nữa để tôi nới với anh, anh Lục để mắt đến cô ấy rồi.”

Đỗ Thành Vĩ lập tức tỉnh táo: “Để mắt đến? Để mắt đến thế nào? Thật sự để mắt đến à?”

Lương Bình: “Anh Lục đã chuẩn bị để cô ấy tiếp tục đóng 《Ngày hè》 rồi, đã liên hệ với biên kịch sửa kịch bản luôn rồi.”

Đỗ Thành Vĩ ồ một tiếng: “Là chuyện này à, anh Lục muốn bồi dưỡng Liễu Tư Tư thành nữ chính của mình.”

Lương Bình: “Đúng vậy, tôi thấy anh ấy nghĩ như vậy. Mỗi lần làm dự án đều bị nhà đầu tư hỏi nữ chính là ai, nếu không có thì liền cố nhét người vào. Anh Lục đã sớm chán ngấy việc mỗi lần đều phải cãi nhau về vấn đề này, đã sớm muốn đặt một nữ chính thích hợp vào công ty của mình rồi. Vừa khéo, Liễu Tư Tư lại xinh đẹp, mấy hôm nay nhìn qua thì thấy tính cách cũng được, không thích gây chuyện, cũng thích học hỏi, không có thói quen xấu, anh Lục sẽ không để mắt đến cô ấy sao? Anh ấy nhất định phải giành được người từ tay Gia Thế.”

Đỗ Thành Vĩ: “Nhất định phải giành được.”

Lương Bình: “Nhất định phải giành được.”

Đỗ Thành Vĩ: “Vậy phải làm sao? Hoàng thượng đã hạ lệnh rồi, ngài là đại nội tổng quản, ngài nghĩ cách đi.”

Lương Bình: “Cút mẹ anh đi.”

Lương Bình cúp điện thoại, không ngủ mà gọi điện cho Cao Lãng, mở lời liền đòi hợp đồng của Liễu Tư Tư.

Cao Lãng: “Tôi giúp anh đào góc tường của chính mình á hả? Bộ tôi bị bệnh chắc?”

Lương Bình: “Chị Cao, thật ra tôi vẫn luôn rất ngưỡng mộ chị, rất muốn có cơ hội được hợp tác cùng chị. Công ty của anh Lục chị cũng biết, vẫn luôn không có người chuyên quản lý nghệ sĩ, tôi chỉ lo quay phim, anh Lục chỉ lo diễn, công ty lớn như vậy không có ai chỉnh đốn, chị nói xem, haizz.”

Cao Lãng: “Công ty của anh Lục không phải chỉ có một mình anh ấy sao? Muốn ký hợp đồng với người mới à? Có phải là muốn Tư Tư không?”

Lương Bình: “Anh Lục tuổi đã không còn nhỏ nữa rồi, bây giờ anh ấy sắp về hưu, mười năm mới đóng một bộ phim. Công ty bây giờ vẫn chống đỡ được là nhờ ăn vốn cũ, chắc chắn là muốn ký hợp đồng với người mới. Tư Tư tốt như vậy, chúng tôi đương nhiên muốn cô ấy, đương nhiên, nếu có người tài giỏi khác, chúng tôi cũng sẽ không từ chối. Công ty chúng tôi tự lập nhóm, không lo không có phim để quay, huống hồ còn có biển hiệu anh Lục ở đây, có anh ấy thì đầu tư cũng dễ kéo hơn một chút, tôi không sợ nói cho chị biết đâu, chị Cao, công ty bây giờ ngoài bộ phim anh Lục đang quay, còn một bộ phim nữa sắp bấm máy rồi, nếu chị muốn đến, cho dù chị dẫn theo bao nhiêu người, tôi đều có thể dùng được, đương nhiên, không thể quá kém, phải có chút nền tảng mới được.”

Cảm xúc trong lòng Cao Lãng đang dậy sóng.

Cô ta động lòng rồi.

Ngưu Lan Sơn nói rất hay nhưng cô ta mới ăn thiệt từ tay hắn ta nên bây giờ không dám tin hắn ta cho lắm. Hơn nữa, công ty mới của Gia Thế kia là cao ốc chọc trời mọc lên từ mặt đất, Ngưu Lan Sơn nói muốn mượn Liễu Tư Tư đóng bộ phim của Lục Bắc Tinh để lấy đà, một hơi thành lập công ty.

Nhưng tại sao cô ta không thể trực tiếp đến công ty của Lục Bắc Tinh? Bên đó quy mô lớn hơn, tương lai của cô ta cũng sẽ tốt hơn.

Cao Lãng: “Anh nói hay quá, tôi không dám tin đâu.”

Lương Bình: “Thế này, chị có muốn đến xem Tư Tư không? Tư Tư ở đây thích nghi khá tốt, chị cũng là ân nhân của cô ấy, hay là đến xem tình hình hiện tại của cô ấy thế nào.”

Cao Lãng nghĩ, chuyện này thật sự không thể chỉ nghe một mình Lương Bình nói, nếu có thể gặp Lục Bắc Tinh, nghe xem hắn có ý gì mới được.

Cao Lãng: “Được, tôi cũng nhớ Tư Tư rồi, gần đây tôi sẽ tranh thủ đến thăm cô ấy.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play