Ngày ngáng chân là một ngày trời mưa, vòm trời như chìm vào cơn mê, mưa rơi tí tách không ngớt. Mùa hè vốn thường thay đổi thất thường, ngày mưa này mang lại cảm giác yên tĩnh lạ thường. Cả làng chẳng nghe thấy âm thanh gì, mọi người đều ở nhà nghỉ ngơi, hoặc chuyện trò, hoặc chìm vào giấc ngủ, tận hưởng khoảng thời gian hiếm hoi nhàn nhã.
Thời Ngọc đứng tựa vào cửa sổ phòng ngủ, lặng lẽ nhìn ra ngoài.
Con đường nhỏ đất đỏ đã bị nước mưa làm lầy lội không chịu nổi. Một người đàn ông vừa từ núi trở về, vẻ chật vật hơn bao giờ hết. Bộ quần áo vải thô đen bết chặt vào người hắn ta, hắn chẳng săn được con mồi nào, mưa chảy thành dòng trên khuôn mặt cương nghị, nhưng hắn vẫn bước nhanh về phía nhà mình.
Từ xa, một bóng người mảnh khảnh chạy tới. Một thanh niên vừa cầm ô, vừa xách áo mưa, bước vội qua lớp bùn đất đầy lầy lội để đến gần hắn.
“Trần đại ca—”
Giữa màn mưa rào rạt, Thời Ngọc vẫn có thể nghe rõ giọng nói lo lắng và quan tâm của Mạc Cẩm: “Trần đại ca, tôi biết ngay là anh không mang ô mà…”
Họ gặp nhau ngắn ngủi giữa trời mưa gió.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT