Vội vàng dùng nước ấm tắm rửa sạch sẽ xong, Thời Ngọc lau khô mái tóc, gương mặt thoáng vẻ mệt mỏi rồi bước xuống tầng. Trong phòng khách giờ đây chỉ còn lại Trần Chính và Đại Bạch.
Dù cố giữ bình tĩnh, trong lòng cậu vẫn phảng phất chút sợ hãi. Chỉ cần nhìn thấy dáng người cường tráng, da ngăm đen của Trần Chính là cơ thể anh lại phản xạ run rẩy.
Đại bạch thân mật cọ vào chân Trần Chính. Là chủ và thú cưng gắn bó nhiều năm, tình cảm giữa họ tự nhiên trở nên sâu sắc và khác thường.
Nghe tiếng bước chân phía sau, Trần Chính lập tức quay người lại.
Thời Ngọc cảm thấy tim mình bất giác nhảy lên. Trong lòng cậu không khỏi thầm nghĩ có lần một, có lần hai nhưng không thể có lần ba : “Nếu lần này anh ta lại có phản ứng kỳ lạ nào đó, chắc chắn người nam nhân trước mặt này tuyệt đối có vấn đề.”
Thời Ngọc chậm rãi nhắm mắt lại, nhưng phản ứng kỳ lạ trong dự đoán không xảy ra. Đứng giữa nhà chính, Trần Chính mặc bộ đồ giản dị đen sẫm, thoạt nhìn như một người không giỏi giao tiếp. Hắn ta chỉ liếc nhìn Thời Ngọc một cái rồi nhanh chóng cúi đầu, bộ dáng thật thà như một nông dân chất phác. Chỉ tay về phía bàn gỗ bát tiên, Trần Chính nói nhỏ:
“Tiểu thiếu gia, cơm......”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT