Đêm tối mịt mù, mưa lớn như trút nước xuống con đường đất đỏ, bỗng dưng xuất hiện hai bóng người, một cao một thấp.
Người phía trước mặc áo mưa, tay cầm ô, dáng người cao gầy bước đi vội vã. Gắt gao đi theo phía sau là một người đàn ông cao lớn, chỉ khoác áo tơi, thân hình rắn chắc cản bớt phần lớn mưa gió.
Thời Ngọc lội từng bước khó nhọc trên con đường đất đỏ trơn trượt, lòng đầy phiền muộn. Ánh mắt bất chợt liếc về phía sau, thấy người đàn ông kia vẫn lặng lẽ theo sát, tâm trạng cậu càng thêm bực mình quay đầu lại, lạnh nhạt hỏi:
“Anh theo tôi làm gì?”
Trần Chính dừng bước, có chút ngập ngừng. Hắn cũng không rõ tại sao lại nảy sinh lòng tốt này, chỉ cảm thấy cơn mưa lớn có thể gây hại cho Thời Ngọc, nên quyết định đi cùng cậu đến tiểu viện để đảm bảo an toàn. Nếu không phải mục đích ban đầu của Thời Ngọc là tìm nam nhân gây phiền toái, thì có lẽ cậu đã nghĩ mình giống như đang mang cờ thưởng đến cho Trần Chính.
Nam nhân bị cậu thẳng thắn hỏi cũng không tức giận, Trần Chính trả lời trung thực :
“Một lát nữa, tôi sẽ đi ngay thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT