Đây là lần đầu tiên, sau khi tan học Bất Kiến Hàn không về nhà nấu cơm. Không bày biện những món ăn nóng hổi trên bàn, ngồi dưới ánh đèn ấm áp của phòng ăn đợi người phụ nữ trở về cùng ăn tối.
Khoảnh khắc người phụ nữ đẩy cửa bước vào, suýt chút nữa đã vấp ngã bởi khung cửa. Bởi vì trong nhà không bật một ngọn đèn nào, tĩnh lặng như quỷ vực.
Bà vừa bật đèn phòng khách, vừa cất tiếng hỏi: "Kiến Hàn, sao không bật đèn vậy con?"
Bất Kiến Hàn ngồi trên ghế sofa, cặp sách ném sang một bên, vẻ mặt vô cảm nhìn bà: "Mẹ đã lừa dối con."
Người phụ nữ đứng bên cửa, mỉm cười không chút áy náy.
"Mẹ nói với con là mẹ đi làm thêm giờ, mẹ rất bận, vất vả suốt cả ngày, tất cả đều là ngụy biện." Bất Kiến Hàn nắm chặt hai tay, móng tay bấm vào lòng bàn tay: "Con đã gọi điện đến quầy lễ tân công ty mẹ hỏi rồi, hơn một năm nay mẹ căn bản không hề làm thêm giờ một ngày nào. Mỗi ngày sau khi tan làm mẹ đều cùng bạn bè đến phòng chơi bài, đi hát đến tận khuya mới về."
"Con toàn tâm toàn ý nghĩ đến mẹ, trước khi làm bất cứ chuyện gì, đều phải cân nhắc xem mẹ có vui hay không. Gặp chuyện vui đều kể cho mẹ nghe đầu tiên, tìm mọi cách tạo ra Thiên Đường để dỗ mẹ vui, lúc buồn cũng không dám nói với mẹ, sợ mẹ lo lắng. Còn mẹ thì sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT