Việc bố mẹ ly hôn không hề tạo ra sóng gió gì quá lớn trong cuộc sống của Bất Kiến Hàn. Lúc đó cậu còn nhỏ, cách cậu hiểu về thế giới khác với người thường, đối với chuyện ly hôn cũng không có khái niệm gì, hoàn toàn không cho rằng điều này sẽ gây ra tổn thương gì cho mình.
Sau khi cân nhắc đến sự ổn định trong công việc, tài chính của hai bên và tham khảo nguyện vọng của chính Bất Kiến Hàn, tòa án đã phán quyết để cậu cho mẹ nuôi dưỡng. Bất Độ Bình có nhà riêng, chẳng bao lâu đã nhanh chóng chuyển ra khỏi căn nhà mà họ đang sống.
Kể từ đó, những cuộc điện thoại từ giáo viên trường gọi về nhà Bất Kiến Hàn không bao giờ nhận được phản hồi tích cực nữa. Người phụ nữ khi nghe điện thoại từ trường, luôn "ừm ừm", "vâng, tôi biết rồi" trả lời một cách qua loa, cuối cùng kết thúc bằng câu "vẫn mong nhà trường tôn trọng sở thích của cháu" để thoái thác. Giáo viên không quản việc Bất Kiến Hàn thích vẽ trong lớp nữa, chỉ chuyển cậu xuống ngồi ở dãy bàn cuối cùng.
Tuy người phụ nữ không nhận lời mời của Bất Kiến Hàn về chuyện công viên giải trí, nhưng bà rất hiểu sự hứng thú và thiên phú nghệ thuật của cậu, cũng rất chịu chi tiền đầu tư cho việc học của cậu. Trong mắt mọi người, bà là một phụ huynh tốt, rất tôn trọng nguyện vọng của con và giỏi bồi dưỡng tính độc lập của con. Bất Kiến Hàn thích vẽ tranh, bà không nói hai lời đã đăng ký cho cậu lớp học kèm riêng của họa sĩ hiệp hội nghệ thuật tỉnh. Khi không phải đến trường, Bất Kiến Hàn thường lui tới các studio của các danh họa hoặc tham gia các cuộc thi vẽ tranh dành cho thiếu nhi.
Học kỳ hai năm lớp năm, người phụ nữ thậm chí còn khuyến khích cậu đăng ký tham gia trại hè thi đấu ở nước ngoài, một mình đi theo giáo viên dẫn đoàn xuất ngoại. Cuối cùng, giải vàng vẽ tranh thiếu niên quốc tế mà cậu giành được trong chuyến đi này đã trở thành tấm vé thông hành quan trọng giúp Bất Kiến Hàn vào được trường trung học tư thục đứng đầu thành phố.
Vào ngày nhận được giấy báo trúng tuyển, Bất Kiến Hàn nhận được điện thoại của Bất Độ Bình.
Đã lâu không nói chuyện điện thoại với con trai ruột, người đàn ông dường như cũng không biết phải giao tiếp với Bất Kiến Hàn như thế nào. Ông ấp a ấp úng hỏi thăm tình hình gần đây của Bất Kiến Hàn, cuộc trò chuyện thỉnh thoảng lại rơi vào im lặng ngượng ngùng. Ông nói rời rạc hồi lâu, Bất Kiến Hàn mới hiểu được ý ông muốn diễn đạt. Ông nói gần đây bảo tàng tỉnh có triển lãm tranh của danh họa nước ngoài, người bạn làm ở Bộ Văn hóa đã cho ông hai vé mời, ông hỏi Bất Kiến Hàn có muốn đi xem triển lãm cùng không.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT