Trương phu nhân đã đích thân yêu cầu, Thẩm Hồng Nguyên đương nhiên không thể từ chối, bèn tự mình dẫn vài người đi tìm. 

Thẩm Tinh Nhiễm cũng không thể không giúp, liền gọi nhóm người Đinh Duy theo.

Vợ chồng nhà họ Trương và Thẩm Hồng Nguyên dẫn theo một nhóm người tìm kiếm trong biệt thự. 

Hai gia đình cũng không quên vị khách quan trọng hôm nay. Trong lúc tìm kiếm, họ còn đặc biệt dặn Thẩm Tinh Nhiễm: “Kỷ tiên sinh thích yên tĩnh, có lẽ đang ở sân sau, đừng làm phiền ngài ấy.” 

Dù mấy người đã hành động nhẹ nhàng, nhưng vẫn khiến các vị khách trong buổi tiệc chú ý. 

Thẩm Tinh Nhiễm giả vờ dẫn người tìm hết từng phòng trên lầu. 

Cuối cùng, còn ‘tình cờ’ gặp Thẩm Hồng Nguyên ở trước cửa phòng của Lục Nhiên ở tầng một. 

“Ba...” 

Nhìn cửa phòng của Lục Nhiên, Thẩm Tinh Nhiễm tỏ vẻ lo lắng, “Chỉ, chỉ còn lại phòng của anh ấy thôi...” 

Trước mắt bao người, sắc mặt Trầm Hồng Nguyên lập tức trầm xuống, đưa tay nắm lấy cửa phòng của Lục Nhiên. Song khi nghĩ đến tính tình điên cuồng của đứa con này, ngón tay ông không khỏi rụt lại. 

Thấy sắc mặt của Thẩm Hồng Nguyên, Trương phu nhân cũng nhận ra có gì đó không đúng, lên tiếng khuyên: “Nếu là phòng của con trai thì thôi đi, chúng ta đi tìm chỗ khác?” 

Thẩm Hồng Nguyên vốn đã cảm thấy xấu hổ vì hành động rụt tay lại vừa rồi, cộng thêm câu nói của Trương phu nhân thành công chọc ông thẹn quá hóa giận.

Ông cảm thấy mình đã mất mặt trước nhiều khách khứa như vậy. 

Đùa sao? 

Trong nhà của ông, còn có căn phòng nào ông không thể mở à? 

Thẩm Hồng Nguyên đưa tay mở cửa nhưng phát hiện cửa đã bị khóa trái, máu dồn lên não — đạp cửa. 

Giây lát ấy khóe miệng của Thẩm Tinh Nhiễm gần như không kìm được nụ cười, tưởng tượng khung cảnh đặc sắc bên trong chắc chắn sẽ rất kích thích.

Lục Nhiên không phải muốn lộ mặt trong giới thượng lưu à?

Còn ra ngoài kể chuyện thân thế gì đó? 

Lần này, câu chuyện của cậu ta nhất định sẽ được lan truyền rộng rãi trong giới thượng lưu của Kinh Thị rồi.

Khóe mắt Thẩm Tinh Nhiễm nhìn thấy bóng dáng vị quản gia kia, tâm trạng càng thêm chờ mong.

“Rầm!” — Cửa phòng bị đá văng.

Mọi người trong phòng ồ lên.

Sau đó là... một sự yên tĩnh quỷ dị đến cực điểm, quái dị vô cùng.

Thẩm Tinh Nhiễm đứng ở một bên, không nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, nhưng nhìn phản ứng của mọi người, hắn biết mục tiêu của mình đã đạt được. Cảnh trong phòng thật sự chấn động đến vậy sao Thậm chí ngay cả vị quản gia Trần đi ngang qua cũng đứng sững lại.

Sự yên tĩnh cực hạn này lan tràn trọn vẹn một phút đồng hồ.

Thẩm Tinh Nhiễm bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng. Chẳng lẽ... Trương Lân và Lục Nhiên thật sự đã ngủ với nhau? Suy đoán này khiến hắn có chút không thoải mái. Hắn chủ động lên tiếng, lo lắng hỏi: “Lân ca... anh ở đây chứ? Anh có ổn không?”

Một giọng nói cực kỳ lạnh lùng phát ra từ phòng của Lục Nhiên: “Hắn ở đây, rất ổn.”

Thẩm Tinh Nhiễm ngây người, vội vàng lại gần.

Chỉ thấy trong căn phòng nhỏ hẹp của Lục Nhiên, khách quý của nhà họ Thẩm, Kỷ Mân, đang ngồi yên lặng với vẻ mặt khó coi đến cực điểm. Mà dưới chân Kỷ Mân là một người đàn ông trần truồng — Trương Lân.

Tất cả mọi người đều ngây người.

Kỷ Mân với Trương Lân – thiếu gia nhà họ Trương, đang ở trong phòng của đứa con riêng không rõ thân phận của nhà họ Thẩm?

Ôi trời, mối quan hệ này đúng là loạn quá rồi.

Trong đầu Thẩm Hồng Nguyên chỉ có một suy nghĩ… Mình vừa đá cửa của Kỷ tổng? À không, là mình đá cửa phòng của con trai mình, Lục Nhiên… Không đúng! Sao Kỷ Mân lại ở trong phòng của Lục Nhiên? ( truyện trên app tyt )

Đầu của Thẩm Hồng Nguyên gần như sắp nổ tung.

Vợ chồng nhà họ Trương cũng hoàn toàn đơ ra. Họ nhìn con trai trần truồng nằm dưới đất, rồi lại nhìn Kỷ Mân đang ngồi trên xe lăn. Không rõ chuyện gì đã xảy ra, nhưng tấm chăn lông dê xanh đậm vốn phủ trên chân Kỷ Mân đã bị lật sang một bên, bề mặt mềm mịn giờ đã có thêm vài nếp gấp.

Đúng lúc đó.

Trước mắt bao người.

Viên thuốc nhỏ Trương Lân uống trước khi vào rốt cuộc cũng có hiệu quả. Vì thế hắn biểu diễn một màn ‘chào cờ’ ngay tại chỗ như thể đang đang giơ ngón giữa thách thức tất cả những người đứng ngoài cửa.

Mọi người ngay lập tức lùi lại một bước.

Mặt của vợ chồng nhà họ Trương xanh lét. Họ cảm thấy ánh mắt của mọi người nhìn mình như đang nói: “Ồ… con trai của hai người không ổn lắm đâu!”

Lục Nhiên dạy dỗ xong đám gấu con kia, ôm Đại Hoàng trở lại bên cửa sổ. Cảnh tượng mà cậu thấy đúng thật sự gây sốc — Trương Lân ‘chào cờ’ nằm trên mặt đất,  lại nhìn Kỷ Mân trên xe lăn, rồi đám đông ngoài cửa.

Miệng Lục Nhiên há hốc thành hình chữ O. Cậu mới đi có một chút xíu thôi mà đã xảy ra chuyện gì vậy? Trước khi mọi người chú ý tới mình, Lục Nhiên nhanh nhẹn ngồi xổm xuống, trốn ở phía sau cửa sổ.

Ẩn sâu công lao và danh tiếng.-Cá mặn thời @ vs TYT nha~

*

Ngoài cửa.

“Kỷ…Kỷ… Kỷ tổng......” Trương tổng yếu ớt lên tiếng.

Đáng tiếc, ông không biết Kỷ Mân cùng con mình đã xảy ra chuyện gì.

Do con trai mình đau lòng vì việc làm ăn trong nhà nên cởi sạch gối tự mình tiến cử, hay là Kỷ Mân nổi thú tính, có ý đồ không đứng đắn với con trai ông?

Cũng may Trương phu nhân phản ứng nhanh, vội vàng cởi áo choàng khoác lên người con trai mình. Nhưng càng che càng lộ rõ, dưới áo choàng trồi lên một cái lều nhỏ — càng thêm lúng túng.

Quản gia Trần đứng bên cạnh nhìn thấy cảnh tượng này cũng trầm mặc. Không ngờ, ăn dưa đúng ngay trên người nhà mình.

Kỷ Mân ngồi trên xe lăn, xương ngón tay bóp đến “răng rắc”, anh thực sự tức giận.Vừa rồi anh đang ngồi trong phòng hoài nghi nhân sinh, tiện thể muốn tìm một ổ cắm sạc cho xe lăn của mình. Kết quả — ‘Rầm’ một tiếng, cửa bị đá văng.

Một đống người ùn ùn kéo vào phòng.

Trong phòng, anh tỉnh táo, còn Trương Lân ngủ say.

Chăn của anh rơi xuống, Trương Lân thì khỏa thân.

Kỷ Mân sống bao năm, lần đầu tiên hiểu thế nào là trăm miệng cũng khó biện minh, gần như nghiến răng ken két nói: “Còn không mau tới đây!” 

Quản gia Trần lấy lại tinh thần, nhịn cười bước đến bên cạnh xe lăn của Kỷ Mân. Cúi đầu thấy xe lăn hết điện, bấy giờ mới hiểu được hoàn cảnh khó xử của ông chủ mình.

Lúc này có lẽ vì ánh mắt của mọi người quá nóng bỏng, Trương Lân cuối cùng cũng tỉnh lại. Hắn ngẩng đầu thấy mẹ mình, chưa kịp phản ứng xem đã xảy ra chuyện gì, há miệng theo bản năng hỏi: “Lục… Lục Nhiên đâu?”

Vừa vặn quản gia Trần đẩy Kỷ Mân lướt qua hắn. Kỷ Mân liếc nhìn Trương Lân, rồi lại nhìn sang Trương phu nhân đang ôm con trai, cười lạnh: “Bà dạy con giỏi thật.”

Vừa khéo lấn át câu hỏi của Trương Lân.

Xe lăn ra khỏi cửa, khi đi ngang qua Thẩm Hồng Nguyên và Thẩm Tinh Nhiễm thì dừng lại. Kỷ Mân nhìn Thẩm Hồng Nguyên, cười khẩy: “Con trai ông cũng giỏi không kém.”

Đám đông trong hành lang từ từ giải tán. Khi Kỷ Mân rời đi, màn kịch cũng hoàn toàn khép lại. Gần như ngay lập tức một tin đồn bùng nổ lan truyền trong bữa tiệc!

《Giật gân! Người thừa kế nhà họ Trương trần truồng quyến rũ gia chủ nhà họ Kỷ! Là cuộc chiến thương mại mới hay là sự đấu tranh vì tình yêu không thành?》

Cảnh tượng Trương Lân trùm áo choàng của mẹ chạy trối chết trong hành lang sẽ mãi khắc sâu vào tâm trí của mọi người.

Còn Lục Nhiên, người đứng sau tất cả... đang ẩn thân một cách hoàn hảo.

*

Tiệc tàn.

Nhà họ Thẩm vẫn đang bận rộn giải quyết vụ rắc rối này.

Lục Nhiên không quay lại, mà dắt Đại Hoàng đi dạo bên ngoài. Bầu trời đêm quang đãng, chỉ có vài mảng mây mỏng lướt qua. Những ngôi sao lấp lánh, treo trên nền trời đen.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play