“Được rồi, không phải nói đói sao, ăn thôi.” Thẩm Tinh Trác chuyển chủ đề.

“Ừm.”Thẩm Tinh Nhiễm cười, động đũa gắp thức ăn, đầu nghĩ miên mang.

Hắn suy nghĩ một lúc, không hỏi về chuồng chó mà hỏi: “Anh, em nghe nói Lâm Y gặp chuyện. Hôm đó xảy ra chuyện gì thế? Anh có mặt ở đó không?”

Thẩm Tinh Trác khựng lại  trong đầu hiện lên tình cảnh đáng thương đầy mùi của Lâm Y và hoá đơn dài ngoằng.

Thức ăn trong miệng, không nuốt nổi.

Đó giờ hắn cũng không giấu diếm Thẩm Tinh Nhiễm chuyện  gì nhưng khi nhìn vào mắt Thẩm Tinh Nhiễm, lại có chút do dự.

Thẩm Tinh Trác hạ mắt, mỉm cười hỏi: “Sao lại hỏi chuyện này, vốn em cũng không thích Lâm Y mà. Cậu ta ăn khổ chẳng phải càng tốt hơn sao?”

“Anh! Nói cho em nghe đi mà! Em muốn biết cậu ta đã gặp chuyện gì.” Thẩm Tinh Nhiễm lắc lắc tay Thẩm Tinh Trác làm nũng.

Thẩm Tinh Trác thật sự có chút đói. Nếu nói chuyện này ra thì đừng hòng ăn nữa.

Hắn nhìn Thẩm Tinh Nhiễm chỉ động đũa có hai lần, hoàn toàn không giống như đã chờ đợi lâu hay đói đến xỉu.

Thẩm Tinh Trác nói mơ hồ trả lời: “Tóm lại là cậu ta gây khó dễ với người ta không ngờ bị người ta phản công lại.” 

Thẩm Tinh Nhiễm hứng thú dào dạt hỏi: “Ai mà lợi hại như thế không thèm để ý đến nhà họ Trương luôn?”

Thẩm Tinh Trác liếm môi, không trả lời, gắp một đũa thức ăn cho Thẩm Tinh Nhiễm: “Không phải nói đói à, sao không ăn?”

Thẩm Tinh Nhiễm thấy không hỏi được gì, cảm thấy rất bực bội, liếc nhìn chuồng chó ngoài ban công, cố gắng kiềm chế không bùng nổ.

Ra khỏi nhà Thẩm Tinh Trác, tâm trạng Thẩm Tinh Nhiễm càng nặng nề hơn. Không hỏi được từ miệng Thẩm Tinh Trác, hắn đành hỏi người khác hỏi chuyện tối hôm đó.

Nhưng không hiểu sao, tất cả người đi đến câu lạc bộ ngày đó như thể bị dọa sợ.

Không một ai hé răng về những gì xảy ra.

Nhìn thời gian, Thẩm Tinh Nhiễm nói tài xế chở mình đến nhà họ Lâm.

Thẩm Tinh Nhiễm đến khá đúng lúc. Ngay khi hắn bước vào cổng nhà họ Lâm, đã nghe thấy tiếng gào thét của Lâm Y: “Biến đi!”

Theo đó là tiếng đồ đạc bị đập phá.

Thẩm Tinh Nhiễm giật mình, hắn chỉ nghe nói Lâm Y gặp chuyện, không ngờ Lâm Y lại tức giận đến mức này.

Lâm phu nhân đi tới.

Thẩm Tinh Nhiễm nhanh chóng làm ra vẻ ngoan ngoãn trước người lớn: “Dì Lâm, cháu nghe nói tiểu Y gặp chuyện, đến thăm tiểu Y ạ.”

Lời này vừa nói ra, Lâm phu nhân vẻ mặt có chút kỳ lạ, nhìn Thẩm Tinh Nhiễm một lúc mới nói: “Nhiễm Nhiễm, cháu mau đi khuyên nhủ tiểu Y giúp dì đi.”

Thẩm Tinh Nhiễm thận trọng hỏi: “Lâm Y... xảy chuyện gì vậy ạ?”

Bà Lâm cũng có vẻ lo lắng: “Trong nhà ai hỏi nó, nó cũng không nói mà hỏi nhiều thì nó lại nổi giận đập phá đồ đạc.”

Nghe xong, Thẩm Tinh Nhiễm càng thấy tò mò.

Thẩm Tinh Nhiễm mỉm cười với bà Lâm, rồi lên lầu.

“Lâm Y?”

Hắn vừa đẩy cửa phòng Lâm Y, đã thấy người ngồi trên giường nhìn về phía mình.

Nhận ra hắn là ai,  Lâm Y đột ngột lao về phía hắn: “Tao sẽ giết mày!”

Thẩm Tinh Nhiễm vội vàng chắn lại: “Là tôi đây, Lâm Y, tôi là Thẩm Tinh Nhiễm!” 

“Tao muốn giết mày!”  Lâm Y giơ tay ra muốn bóp cổ Thẩm Tinh Nhiễm.

Hai người vật lộn một hồi lâu, Lâm Y gào lên: “Lục Nhiên là người nhà họ Thẩm đúng không? Người nhà họ Thẩm đều chết hết đi!”

Thẩm Tinh Nhiễm suýt bị Lâm Y cào chết.

Nghe thấy cái tên Lục Nhiên, hắn lập tức tỉnh táo lại.

“Lục Nhiên?”  hắn ngơ ngác thốt ra cái tên mình không ngờ tới nhất.

Thứ nhất, hắn không ngờ Lục Nhiên lại dám gây sự với Lâm Y, người có thể dựa vào nhà họ Trương, bảo sao vẻ mặt Lâm phu nhân lại vi diệu như vậy.

Thứ hai, hắn tự hỏi, nếu Lục Nhiên gây ra chuyện này... tại sao Thẩm Tinh Trác lại giấu không nói cho hắn biết?

Khi thấy Lâm Y lại lao về phía mình, Thẩm Tinh Nhiễm vội vàng lên tiếng: “Tôi cũng ghét Lục Nhiên! Tên đó chẳng phải người nhà họ Thẩm!”

Lâm Y nghe vậy mới dừng lại, nhìn chằm chằm vào hắn.

Thẩm Tinh Nhiễm tiếp tục: “Nó quấy rối tôi hằng ngày..”

Lâm Y đột nhiên ôm đầu, tuyệt vọng: “Hắn có thể quấy rối thế nào chứ? Nó đã ấn tôi vào bồn cầu trong nhà vệ sinh, cậu có biết không!”

Thẩm Tinh Nhiễm sững sờ.

Cái gì? Nhà vệ sinh?

Lâm Y nhận ra mình lỡ lời, lập tức ngậm miệng lại.

Thẩm Tinh Nhiễm không thể tưởng tượng nổi, Lục Nhiên không chỉ phá phách trong nhà mà còn phách lối ở ngoài.

Tên đó điên rồi ư? -Cá mặn thời @ vs TYT nha~

Thẩm Tinh Nhiễm muốn an ủi Lâm Y, nhưng tay vừa đưa ra, nghĩ đến những gì Lâm Y đã trải qua, lại rụt về.

“À... chắc nhà vệ sinh ở câu lạc bộ đều sạch sẽ?” Thẩm Tinh Nhiễm cố gắng an ủi.

Nhưng nghe thế nào cũng không ổn lắm.

“Không được phép nói ra ngoài.” Lâm Y gào lên: “Hiện giờ lập tức biến đi!”

Thẩm Tinh Nhiễm đương nhiên không muốn từ bỏ một đồng minh như Lâm Y.

Cả hai bọn hắn đều không ưa Lục Nhiên.

Lâm Y còn có hậu thuẫn từ nhà họ Trương, sao không tận dụng cơ hội?

“Thực ra... tôi cũng đã bị...” Thẩm Tinh Nhiễm khó khăn nói.

“Cậu bị gì?” Lâm Y hỏi.

Do dự một lúc, Thẩm Tinh Nhiễm vẫn không nói ra chuyện đã xảy ra ở nhà ăn của nhà họ Thẩm hôm đó, chỉ nói: “Tôi cũng bị hắn làm khó đủ kiểu...”

Sau một hồi an ủi, Lâm Y mới bình tĩnh lại.

“Việc này không thể cứ thế mà qua được.” Thẩm Tinh Nhiễm nói.

“Vậy thì làm sao đây! Tôi không thể không giết chết nó được.” Lâm Y nói.

Thẩm Tinh Nhiễm cúi đầu suy nghĩ một hồi: “Trương Lân thì sao? Hôn phu của cậu không định giúp cậu hả?”

“Làm sao tôi có thể để anh ấy biết chuyện này!” Lâm Y tuyệt vọng.

Nếu Trương Lân biết rồi, liệu còn muốn ôm, hôn, kết hôn với hắn được cơ chứ?

Chiêu này của Lục Nhiên, độc ác nhất chính là làm cho người ăn khổ không dám nói ra.

Người khác chỉ biết được Lâm Y bị đẩy vào nhà vệ sinh.

“Không cần phải nói rõ, cứ bịa một lý do cũng được.” Thẩm Tinh Nhiễm gợi ý.

Lâm Y ngạc nhiên.

Thẩm Tinh Nhiễm tiếp tục thuyết phục: “Cậu là hôn thê của Trương Lân, nếu cậu bị bắt nạt, hắn chắc chắn sẽ đứng ra bảo vệ cậu, không cần lý do gì cả.”

Thấy Lâm Y bị mình thuyết phục, Thẩm Tinh Nhiễm nở nụ cười.

Lục Nhiên có gan lớn thì sao? ( truyện trên app tyt )

Hắn muốn duy trì hình tương trong mắt người nhà họ Thẩm đương nhiên không thể công khai đối phó với Lục Nhiên.

Nhưng Lục Nhiên đã đắc tội với nhà họ Trương, bị xử lý cũng đáng.

Hơn nữa...

Nhà họ Thẩm đang đàm phán làm ăn với nhà họ Trương, nếu Thẩm Hồng Nguyên biết những gì Lục Nhiên đã làm, có lẽ sẽ tức giận đến mức có thể đánh chết Lục Nhiên.

Khi hai người đang lên kế hoạch, cửa phòng lại bị gõ.

Một giọng nữ vang lên: “Tiểu Y, dì đến thăm con đây.”

“Tiêu rồi! Là mẹ của Trương Lân!” Lâm Y lập tức nắm tay Thẩm Tinh Nhiễm.

Lâm Y cảm thấy hơi lo lắng, sợ rằng Trương phu nhân sẽ nhìn thấy tình trạng hiện tại của mình.

Thẩm Tinh Nhiễm thì trong lòng vui mừng.

Nhà họ Trương đến thăm Lâm Y chứng tỏ họ vẫn rất quan tâm đến Lâm Y.

Nếu biết là Lục Nhiên gây ra chuyện, thì chắc chắn Lục Nhiên sẽ gánh chịu đủ hậu quả.

“Cậu sợ gì chứ.” Thẩm Tinh Nhiễm an ủi Lâm Y: “Bây giờ cậu càng thê thảm, Trương phu nhân càng thấy xót xa cho cậu.”

Lâm Y nghi ngờ nhìn Thẩm Tinh Nhiễm, do dự một chút, rồi vẫn quyết định sắp xếp lại lý do một chút trước khi mở cửa cho Trương phu nhân.

Trương phu nhân rất nhiệt tình, vừa bước vào đã xoa mặt Lâm Y: “Ôi, nhìn mặt nhỏ nhắn này trắng quá, sao lại đóng cửa ở trong phòng không ra ngoài cảm nhận ánh mặt trời?”

Lâm Y theo chỉ dẫn của Thẩm Tinh Nhiễm trả lời: “Dạ gần đây tâm trạng của con không được tốt lắm.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play