Hắn hy vọng Ân Âm có thể hòa thuận với Liễu Phiêu Phiêu, nhưng Ân Âm kiên quyết đòi hoà ly với hắn, thậm chí còn định vào cung xin thánh chỉ, để Chiêu Đế giải trừ quan hệ phu thê giữa hai người.
Nhưng nàng chưa kịp làm điều đó, đã rơi xuống vực và mất tích.
Khi ấy, trong lòng Vệ Bàng như bị khoét mất một mảnh, suốt ba năm qua, hắn dẫn theo không biết bao nhiêu người, ăn ngủ ở đây, tìm kiếm khắp đáy vực và những nơi lân cận, mong tìm thấy Ân Âm.
Nhưng vẫn chẳng có gì.
Vệ Bàng luôn tin rằng phải thấy xác chết thì mới xác định người đã mất. Chưa tìm thấy thi thể của Ân Âm, hắn chắc chắn nàng vẫn còn sống, nên ở bên vách núi Tuyệt Tình Nhai này, hắn dựng một căn lều nhỏ để chờ nàng trở về. Nhưng đã ba năm rồi, nàng vẫn chưa trở lại…
Suốt ba năm nay, Vệ Bàng sống trong cơn mê mờ, hắn không muốn trở về, thậm chí không dám về phủ Hầu gia. Hắn sợ rằng Vệ Gia và Vệ Nghi sẽ chất vấn hắn, sẽ hận hắn.
Vệ Bàng nằm nghiêng trên đám cỏ khô, ngẩng đầu uống thêm một ngụm rượu, rồi cúi đầu nói: “Ngươi trở về đi, Gia nhi và Nghi nhi nhờ ngươi chăm sóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play