Cô ta vừa tức vừa sốt ruột, lau nước mắt nói: “Con làm vậy là vì ai chứ, sao mẹ không hiểu lòng tốt của con? Con làm vậy là vì nhà họ La, vì sự hòa thuận của cả nhà, con thật sự có lòng tốt mà.”
Lúc này, Nghiêm Xảo Vân mới ngẩng đầu lên, khuyên: “Chị dâu cả, mẹ đã nói chúng ta phải nghe lời mẹ, vậy thì chúng ta cứ nghe theo mẹ đi.”
Kim Hồng Liên khóc: “Không thể để chú hai cứ đói mãi ở ngoài được. Em là vợ chú ấy, sao em lại nhẫn tâm như vậy?”
Nghiêm Xảo Vân sầm mặt xuống: “Thế chị nói phải làm sao? Dù sao em cũng không dám nói với mẹ.”
“Hôm nay mẹ bị làm sao vậy, dù sao cũng là người một nhà, máu mủ ruột thịt, có gì không thể nói chuyện tử tế, sao lại động tay động chân…”
Nghiêm Xảo Vân cúi đầu không nói gì, trong lòng thầm nghĩ, chị dâu cả nói thật nhẹ nhàng, anh cả thì không đánh người, nhưng Văn Hoa thì thường xuyên đánh đập, cũng do người bị đánh không phải cô ta.
La Oánh Oánh đã nhìn ra, kéo mẹ ruột về phòng: “Mẹ, bà và thím hai đều không cho mẹ can thiệp, mẹ đừng quan tâm nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT