Tuy nhiên cô cũng không thiên vị ai, múc thêm canh cho cháu trai, cháu gái cũng không bị bỏ sót, chỉ là ba cô bé đều có vẻ mặt ngạc nhiên cảm động biết ơn khi được cưng chiều, khiến người ta cảm thấy ê răng.
Ăn uống no nê xong cho người khác ăn cũng là một thú vui, nhất là mấy đứa nhỏ này đều gầy nhom, nếu có thể nuôi chúng mập lên, Thẩm Phái Lâm sẽ cảm thấy như đang nuôi lợn, rất vui.
Chỉ tiếc là rất nhanh liền có người phá hỏng tâm trạng tốt này.
“Mẹ…” Kim Hồng Liên muốn nói lại thôi, vẻ mặt giằng co ai cũng thấy rõ.
Thẩm Phái Lâm liếc nhìn cô ta một cái, coi như không thấy.
Cô ăn vẫn chưa thỏa mãn, nhưng không uống thêm canh thịt nữa. Dù Lộc Tiểu Tuyết đã cho rất nhiều củ cải vào, nhưng nhà họ La đông người, cô ăn nữa thì người khác sẽ không có phần.
Tuy rằng chỉ cần cô lên tiếng, nhà họ La chẳng ai dám tranh với cô, nhưng Thẩm Phái Lâm thấy bản thân là người lớn, không thể tranh ăn với mấy đứa trẻ được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play