Đến giờ Tị, Kỷ Minh Dao đã gặp được bốn vị khách đến thăm.

Bốn người đều đến đây một mình, chỉ có người hầu đi theo, không có người nào dẫn theo con cái trong nhà.

Nàng coi trọng Khương Nhụ Nhân.

Người này tuổi tác không hơn bốn mươi tuổi, khuôn mặt dịu dàng, cử chỉ nhàn nhã, nhìn dáng vẻ là biết xuất thân từ khu vực Giang Nam. Bà cũng đích thật là cô nương của Cô Tô Khương thị, phụ thân từng có công danh cử nhân, mẫu thân thì là nữ nhi của tiên Hình bộ lang trung, hai vị trưởng bối đều đã qua đời.

Nhưng Khương Nhụ Nhân thì lại có gương mặt dịu dàng tròn trịa, lời nói lại lớn mật lưu loát, vừa mở miệng đã vang lên âm thanh trong trẻo.

Đợi Trang Nghi Nhân tạ ơn Kỷ Minh Dao xong, bà tiến lên cười nói: "Những lời "nghe danh đã lâu" kia, chắc Thục Nhân cũng nghe đến chán rồi. Ta liền lớn mật vô lễ, không làm phiền Thục Nhân thêm nữa. Lại nghe được Thục Nhân xưa nay không thích nhận trọng lễ bằng lụa vàng, luận về thư họa học vấn, ta lại không bằng Trang Nghi Nhân, chỉ hận không có thơ, không có vật gì để tặng, bày tỏ tâm ý. Nhưng nghĩ đến Thục Nhân mới đến đây, có lẽ cơm canh không hợp khẩu vị, ta liền mang theo vài hũ thức ăn, đều là ướp gia vị trong nhà, có lẽ có thể hợp khẩu vị của Thục Nhân."

"Ta đang lo lắng tới đây lại không dám nếm thử món ăn địa phương nơi đây. Mấy hũ thức ăn của người thật sự đúng là kịp thời!" Nắm tay bà, Kỷ Minh Dao nói, "Ta cũng không câu nệ lễ nghĩa, bây giờ bảo người mang lên bếp, trưa nay làm vài đĩa, mọi người cùng nếm thử tay nghề của người?"

Khương nhũ nhân vội nói: "Chỉ cần phu nhân không chê là tốt rồi!"

Phu nhân Huyện thừa, chủ bộ cũng chào lễ, năm người liền ngồi ở phòng khách nhà chính.

Các nha hoàn dâng trà bánh lên, Kỷ Minh Dao liền cười nói: "Đây là món do đầu bếp trong nhà làm, cũng không biết có hợp với khẩu vị của mọi người hay không, đều dùng  gạo và bột mì chúng ta mang từ kinh thành tới. Khi ta tới đây, thấy cày bừa vụ xuân đã bắt đầu. Không biết dân chúng trong huyện trồng loại lương thực nào? Sản lượng, hương vị thế nào?"

Những lời này, nàng nhìn Khương Nhụ Nhân hỏi.

Trong lòng Khương Nhụ Nhân khẽ động.

Kỷ Thục nhân bởi vì làm kềm trợ sản có công, được bệ hạ cùng hoàng hậu nương nương phong thưởng tam phẩm thục nhân cáo mệnh, phẩm cấp còn cao hơn Thôi đại nhân.

Lão gia được lệnh làm quan phụ mẫu, không thể đảm nhiệm, bà hỗ trợ trong nhà, là vì làm thê tử nên tận tình, không tính là có công thêm. Lão gia cảm kích bà vất vả, lại săn sóc bà mệt nhọc, không bao giờ để gia sự phiền nhiễu bà, càng không nạp thiếp hay nhân tình làm chướng mắt bà, còn không ngại cả huyện, thậm chí cả phủ đều biết công lao của bà, gặp người liền khen bà hiền đức, bà không nên có yêu cầu nào khác hơn.

Nhưng "không đáp ứng", thì có thể không có sao?

Vì sao bà "không nên" nghĩ thêm một bước?

Những gì bà muốn, vì sao lại là "yêu cầu quá đáng"?

"Đất đai phía bắc huyện phì nhiêu, hệ thống dẫn nước tươi tốt, hơn phân nửa gieo trồng lúa nước. Hai phần ruộng trồng lúa mì và ngô." Nhìn qua đôi mắt mỉm cười của Kỷ Thục nhân, Khương Nhụ Nhân nghiêm túc hồi bẩm, "Ở năm thôn Đông Nam thông qua trấn, chủ yếu gieo trồng đậu phộng, hoa hướng dương và các loại dầu liệu..."

-

Khi phong tấu chương đầu tiên của Kỷ Minh Dao đưa đến kinh thành đã là đầu mùa hạ.

Năm nay mưa nhiều, vừa vào hạ, trong kinh liền mưa dầm năm ngày liền. Nhưng trong sân phía tây bắc Sài phủ, tâm tình Kỷ Minh Đức lại đã như sắc trời quang mây tạnh.

Thành hôn chín tháng, rốt cục nàng ta cũng có thai!

Tam gia ngày ngày thân cận với nàng ta, nàng ta vẫn không thấy tin vui, phụ thân lại bị cấm túc, gấp đến độ nàng ta gần như muốn mời thái y điều dưỡng. Hiện tại xem ra, không phải thân thể nàng ta hoặc Tam gia không tốt, chỉ là duyên phận còn chưa tới. Bây giờ chẳng phải đã có rồi sao?

"Thưởng!" Kỷ Minh Đức cười nói, "Thưởng mỗi người trong viện một tháng tiền lương, trước tiên ta sẽ trả riêng!"

Chờ Tam gia trở về, biết có con, hai, ba mươi lượng bạc này còn sợ không lấy lại được sao? Có lẽ ngay cả tiền trước kia nàng ta đã tiêu cũng có thể lấy về!

Kỳ Trăn và Đào Yêu vội vàng lĩnh mệnh làm việc. Hai người cùng nhau ra khỏi hành lang.

Nước mưa không ngừng đánh vào mái hiên, rơi vào trên gạch đá, phát ra tiếng vang tí tách làm cho người ta phiền lòng.

Đào Yêu một tay bảo vệ bụng dưới, rưng rưng nhìn về phía nàng.

"Van cầu ngươi, giúp ta một chút đi!" Nàng năn nỉ: " Nãi nãi có thai, không thể hầu hạ Tam gia, thân thể của ta cũng không thể. Ngươi không giúp ta, Tam gia không tìm ra người, lộ tẩy ở trước mặt nãi nãi, không chỉ con ta không giữ được, ngươi cũng không tránh khỏi sự trách phạt của nãi nãi!"

Nàng lại hỏi: "Làm người của Tam gia, có cái gì không tốt chứ? Cũng không làm ngươi thiệt thòi! Sao ngươi lại không muốn chứ?"

Đào Yêu đã cầu xin Kỳ Trăn gần một tháng.

Trước nguyên tiêu, ngày phủ Lý quốc công bị xử án, nàng ta được vào hầu hạ Tam gia. Nãi nãi về phủ An quốc thăm hỏi, tuy rằng không được vào phủ, cũng ở bên ngoài phủ cầu đủ một canh giờ, đến tối mới về đến nhà. Tam gia liền yêu thương nàng ta nhiều lần, nàng ta suýt nữa không thể xuống giường để hầu hạ nãi nãi. 

Nàng ta nói với Tam gia: “Nãi nãi sắp xếp Kỳ Trăn hầu hạ Tam gia, nhưng trong lòng nô tỳ yêu mến Tam gia, tình nguyện hầu hạ nên đã giành với Kỳ Trăn. Cầu Tam gia đừng nói cho nãi nãi, chỉ sợ nãi nãi sẽ tức giận.”

Tam gia hôn nàng ta, thương yêu nàng ta, miệng đáp ứng.

Tam gia, cũng quả thực không nói cho nãi nãi.

Nãi nãi có bốn nha đầu thay phiên hầu hạ, nàng ta và Kỳ Trăn là cùng một lượt. Mỗi khi nãi nãi không thể hầu hạ Tam gia, đều là Tam gia đến phòng của Kỳ Trăn rồi lại đổi cho nàng ta hầu hạ. Nương nàng ta là nhũ mẫu của nãi nãi, nãi nãi trọng dụng nương, mấy nha đầu này đều do nương quản lý. Có nương che giấu giúp, đến tháng trước tổng cộng là hai tháng, nãi nãi cũng không phát hiện một lần nào.

Mặc dù Tam gia thương nàng ta nhưng nàng ta cũng phải miễn cưỡng chống đỡ ở trước mặt nãi nãi, không được để lộ ra.

Nãi nãi chuẩn bị canh tránh thai, tất cả nàng ta đều uống hết. Mặc dù nàng ta có thể hầu hạ Tam gia nhưng cũng không dám có thai trước nãi nãi. Nhưng nãi nãi luôn có lúc đột nhiên truyền gọi nàng ta. Có hai lần, nàng ta chưa kịp uống thuốc tránh thai vào sáng ngày hôm sau, buổi chiều mới rảnh uống. Ai ngờ chính hai lần đó làm chậm trễ, đã có thai!

Nãi nãi nhất định không dung được đứa nhỏ này!

Nhưng nếu... Đứa nhỏ này có thể sinh ra, cho dù nãi nãi  vốn không muốn để nàng ta làm người của Tam gia cũng không thể không cho một danh phận. ( truyện trên app tyt )

Đến lúc đó, có một đứa con bên người, lại có sự yêu thương của Tam gia, nàng ta cũng coi như đứng vững gót chân, nửa đời sau cũng có chỗ dựa!

Chỉ cần Kỳ Trăn có thể giúp nàng ta giấu diếm!

"Chúng ta làm nha đầu hồi môn, đến tuổi này, ngoại trừ người làm của tam gia, còn có con đường nào tốt hơn?"

Đào Yêu kéo Kỳ Trăn đến dưới mái hiên Đông Sương phòng. Nàng ta thật lòng khuyên nhủ: "Chẳng lẽ ngươi muốn qua vài năm nữa, kéo ra ngoài làm thê tử cho người khác? Hay là ngươi thấy nãi nãi của chúng ta có thể khai ân thả ngươi ra ngoài, làm chính thê nương tử cho người ta? Nếu ngươi thật có ý nghĩ này, nể tình nhiều năm, ta khuyên ngươi: sớm bỏ giấc mộng này đi! Ngươi cho rằng người mà ngươi theo là nhị cô nãi nãi sao? Chúng ta cũng không phải theo đại cô nãi nãi! Tính tình của nãi nãi chúng ta, ngươi còn không biết ư? Nếu Nãi nãi có một chút thật tình nghĩ đến ngươi, làm sao biết rõ ngươi không thích Tam gia lại nhất định muốn để ngươi hầu hạ!"

“Chẳng qua Nãi nãi thấy ngươi không có người nhà, không nơi nương tựa, dễ dàng sai bảo mà thôi!" Nàng ta càng nói càng gấp: "Còn không bằng ngươi đi theo Tam gia! Thứ nhất coi như chuyện của ta phát sinh, nãi nãi cũng không trách ngươi, thứ hai có Tam gia làm chỗ dựa, ngươi cũng khá hơn chút. Ta thấy Tam gia thích ngươi, nếu có được ngươi, nhất định ngài sẽ thương ngươi! Hơn nữa, ngươi ngay cả Tam gia cũng không đặt vào trong mắt, nếu thật sự gả ngươi cho những tên thô lỗ kia thì họ làm sao biết thương yêu ngươi? Đến lúc đó ngươi hối hận, càng không có chỗ để khóc!"

Kỳ Trăn nghe nàng ta khuyên nhủ, không đáp một lời.

Đào Yêu gấp đến độ dậm chân: "Vốn nên là ngươi hầu hạ Tam gia! Ta đã kéo dài ba tháng thay ngươi rồi! Ngươi không đồng ý, đêm nay Tam gia gọi tên ngươi hầu hạ, ta không đi được, xem ngươi làm sao bây giờ!"

Hai mắt Kỳ Trăn rơi lệ.

Đúng vậy, nàng có thể làm gì?

Nàng không muốn làm thông phòng, không muốn làm thiếp. Nàng nhìn thấy Tam gia liền sợ. Nàng không muốn để Tam gia "thương" nàng. Nhưng nàng là nha đầu, là nha đầu của nãi nãi. Nãi nãi bảo nàng làm người của Tam gia, nàng có thể trốn ba tháng, còn có thể trốn ba năm sao?

Sớm muộn gì nàng cũng sẽ gặp nạn.

Không phải đi hầu hạ Tam gia làm thông phòng thì cũng bị nãi nãi phát hiện, mắng một trận, đánh một trận, cũng là điều mà nàng làm nô tài nên chịu!

Ai bảo nàng là nô tài chứ!!

Mưa vẫn rơi "lộp độp" xuống đất.

Kỳ Trăn kia nghiêng mặt qua, nhìn thoáng qua đình viện trong mưa. 

Cây lựu đang nở hoa đỏ rực, đều bị cơn mưa lớn đánh rụng tả tơi. Ai bảo đóa hoa này nhỏ yếu, không chịu nổi mưa gió.

"Ai bảo ta là nha đầu nô tài chứ." Chỉ có thể mặc cho chủ tử nắm giữ, bóp méo.

Kỳ Trăn lau nước mắt, không để ý Đào Yêu mắng mỏ, xoay người chạy về trước mặt nãi nãi.

Nàng quỳ gối bái xuống, đỡ giày thêu của nãi nãi nhận sai: "Tháng giêng Nãi nãi bảo nô tỳ hầu hạ Tam gia, nô tỳ, nô tỳ không muốn, liền cầu Đào Yêu thay nô tỳ! Nãi nãi! Nô tỳ không cố ý vi phạm lời nói của nãi nãi, là nô tỳ thật sự sợ hãi! Nãi nãi muốn phạt, nô tỳ đều nhận, cầu người đừng trách tội Đào Yêu, nàng vốn bị nô tỳ cầu đến phiền nên mới đáp ứng!"

Kỷ Minh Đức sửng sốt.

Chờ hiểu được ý trong lời nói của nha đầu này, lửa giận trong lòng nàng ta nổi lên, một cái tát quất lên mặt nàng!

"Hay cho một tiện nhân!"

Kỳ Trăn bị đánh cho ngã lăn ra đất.

"Đào Yêu ở đâu?" Kỷ Minh Đức giận dữ hỏi, "Hay cho các ngươi, giấu diếm ta ba tháng, hôm nay lại nói thật, nhất định là Đào Yêu đã có thai, không giấu nổi nữa có phải hay không!"

Mặt Kỳ Trăn sưng vù nửa bên, khóe miệng chảy máu, chỉ có ho khan, nói không ra lời.

"Người đâu!" Kỷ Minh Đức quát lớn, "Mang Đào Yêu đến đây!"

===

TN Team: Bấm tag “TN Team” trên khung thể loại của truyện để ghé thăm tủ truyện của team nhé!! ヾ(≧▽≦*)o 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play