“Kỳ lạ. Ngươi để đâu rồi?”
Ánh mắt Giang Nguyệt Lộc lảng tránh, cậu bất an lùi lại một bước.
Nhưng Hạ Dực lại rất tự nhiên tiến lên một bước, một lần nữa dán sát vào.
Giang Nguyệt Lộc nhận ra, căn bản hắn không hề coi anh là người ngoài. Hơn nữa còn có một loại chiếm hữu kỳ lạ kiểu "ngươi là vật sở hữu của ta". Xuất phát từ suy nghĩ đơn thuần "vì ngươi không tìm thấy nên ta sẽ giúp ngươi", hắn sờ soạng khắp người Giang Nguyệt Lộc, hoàn toàn không nhận ra đây là hành động thân mật đến mức nào.
Hạ Dực cau mày: "Ta nhớ rõ ràng, lần trước ta đã đeo nó lên cổ cho ngươi mà."
Hắn liếc nhìn cổ Giang Nguyệt Lộc đang lộ ra, đôi mắt đỏ thẫm và ánh mắt xâm lược khiến Giang Nguyệt Lộc sởn gai ốc, vội vàng hét lên: "Tôi biết rồi! Tôi biết cậu đang tìm gì rồi, để tôi tự làm!"
Hạ Dực nghi ngờ: "Nhanh vậy đã biết rồi? Ngươi chắc chứ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT