Dịp Tết học sinh được nghỉ hai tuần, Lê Chí Dũng theo hẹn ước trước đó dẫn Mục Thanh Hoài về nhà của mình. Hai người bọn họ thu dọn đồ đạc trong ký túc xá, chủ yếu là Lê Chí Dũng dọn còn Mục Thanh Hoài ngồi chơi Candy Crush, sau đó bắt xe buýt về.
Ôn Tĩnh Hàn đã được thông báo trước, vì vậy lúc gặp mặt Mục Thanh Hoài không hề ngạc nhiên, còn vô cùng hòa nhã đón tiếp: “Con là Mục Thanh Hoài đúng không, mau vào nhà đi.”
“Chào chú.” Mục Thanh Hoài gật đầu đáp, cũng không ỡm ờ ngượng ngùng gì, trực tiếp tháo giày đặt lên kệ rồi tiến vào.
Lê Chí Dũng đi theo sau vác một đống hành lý, hoàn toàn bị bỏ quên: “…”
Ôn Tĩnh Hàn tuổi cũng không nhỏ, tâm lý khá tinh tường, vì vậy sẽ không hỏi thêm những câu dư thừa như vì sao Mục Thanh Hoài không về nhà ăn Tết. Theo hắn, nếu cháu hắn dám mang người về, vậy thì đối phương cùng người nhà đã câu thông rồi. Hơn nữa còn cả khả năng cao là quan hệ của bọn họ không được tốt đẹp mấy, nếu nhắc tới có khi còn làm cho bầu không khí trở nên khó xử.
Giữa phòng khách có một chậu mai lớn, mấy nụ hoa đã e ấp sắp nở. Lê Chí Dũng không muốn đóng vai người vô hình trong chính căn nhà của mình, lấy ngón tay chọc vào: “Chúng kịp nở không chú?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT