Người đại diện của “Nguyên chủ” đã quen với việc vô pháp vô thiên.

Dù sao thì “nguyên chủ” cũng ngu như chóa, chỉ biết hô khẩu hiệu, nói cái gì mà muốn tự lập, muốn kiếm tiền, kỳ thật chỉ đơn giản là không thể tĩnh tâm để trau dồi kỹ thuật diễn, luyện tập kỹ năng ca hát, đối với giới giải trí thì cái biết cái không, mặc người bài bố.

Người đại diện bảo cậu ta làm cái gì cậu ta liền làm cái đó, nếu không được thì dỗ dành vài lời hay.

Người đại diện còn thường xuyên lén liên lạc với những người đại diện khác, nếu bộ phim mới của diễn viên nào đó muốn ra mắt, lo lắng không đủ nổi, sẽ tìm đến anh ta.

Anh ta sắp xếp để “Nguyên chủ” đăng một số bình luận ác ý trên mạng, hoặc cố ý cho “Nguyên chủ” tình cờ gặp diễn viên đó, để paparazzi vô tình chụp được, khiến “Nguyên chủ” bị nghiền áp mọi phía.

“Nguyên chủ” và người đại diện có thể nói là một ngu ngốc một độc ác.

Bây giờ Chu Chúc đột nhiên trở về, người đại diện tưởng cậu là kẻ ngu ngốc muốn tìm chết kia, kết quả không nghĩ tới, lại lật xe.

Anh ta vốn tưởng rằng, phát tán đoạn trích camera, lại dẫn dắt dư luận một chút, Chu Chúc sẽ giống như trước, sợ chết khiếp chạy về cầu xin anh ta tha thứ.

Không nghĩ tới….

Mấy năm nay anh ta đã không đào tạo ra một nghệ sĩ nổi tiếng nào, công ty đã muốn từ bỏ anh ta từ lâu, nhưng vì Chu Chúc có chút danh tiếng trong ‘Cục cưng xuất phát lần nữa nào’, nên mới quyết định cho anh ta cơ hội.

Kết quả là anh ta thất bại không nói, ngược lại còn tự rơi vào cái bẫy do mình sắp xếp.

Không được, anh ta không thể nuốt trôi cục tức này.

Trong phòng tối, màn hình máy tính phát ra ánh sáng mờ nhạt.

Email sa thải của lãnh đạo cấp cao trong công ty đã gửi đến.

Không lâu sau, công ty đại diện cũng đưa ra tuyên bố, thông báo đã sa thải người đại diện xấu xa và nếu Chu Chúc quyết định kiện người đại diện này thì công ty sẽ toàn lực phối hợp với Chu Chúc.

Lời nói nghe rất vĩ đại, công ty đại diện giám sát kém lại được khen ngợi.

[Cho dù công ty đại diện có giám sát chặt chẽ đến đâu, thì việc một kẻ cặn bã xuất hiện là điều bình thường]

[Xử lý rất nhanh! Khen!]

[Bảo vệ quyền lợi của Chu Chúc, kiện chết người đại diện, một diễn viên có thể có mấy cái ba năm chứ?]

[Người đại diện đáng chết]

Người đại diện ngồi trước máy tính, nhấn bàn phím như một kẻ điên, biểu cảm dữ tợn.

Anh ta biết, mối quan hệ giữa Chu Chúc và Thôi Phùng không tốt chút nào, bọn họ chỉ là tình một đêm, Chu Chúc chỉ coi trọng tiền của Thôi Phùng nên mới luôn đi theo anh, còn Thôi Phùng cũng chỉ là vì lăng xê, nên mới phối hợp với Chu Chúc diễn kịch.

“Nguyên chủ” đã nói với anh ta một ít việc này, anh ta cũng biết một ít từ các lãnh đạo cấp cao của công ty.

Anh ta không thể nuốt trôi cục tức này, anh ta nhất định phải trả thù.

Sóng gió trên mạng, không hề lắng xuống nhanh như thế.

Tài khoản mới của Chu Chúc nhanh chóng nổi tiếng, công ty đại diện đưa lại tài khoản cũ cho cậu, nhưng cậu không có ý định dùng lại.

Quá ghê tởm.

Các fans đều an ủi cậu dưới khu bình luận.

[Ôm Chúc Chúc một cái]

[Chúc Chúc đáng thương, bị người đại diện lòng dạ hiểm độc áp bức ba năm]

Bình luận hot đứng đầu là bình luận [Thổi Thổi ăn cháo] rút thăm trúng thưởng.

[Thổi Thổi thái thái vừa ra tay là vung tiền triệu]

[Thổi Thổi sẽ không còn là fan ngàn vạn nữa, đột phá thành fan lớn trăm triệu mất thôi]

[Bồ thực sự rất thích Chúc Chúc nhỉ]

[Có vẻ như bạn fan này đã chú ý đến Chúc từ lâu rồi]

Chu Chúc trả lời các fans, cảm ơn họ đã quan tâm, nghĩ rồi, cậu lại bấm vào giao diện trò chuyện riêng với [Thổi Thổi ăn cháo].

Chu Chúc thử thăm dò nhắn một câu: [Cảm ơn bạn, Thổi Thổi]

Sau đó cậu vội vàng quay đầu nhìn Thôi Phùng, xem phản ứng của anh.

Thôi Phùng vẫn hướng mặt về máy tính và gõ bàn phím, không có phản ứng gì cả.

Chẳng lẽ không phải anh?

 

Thực hiện: Clitus x T Y T

Nhưng Chu Chúc thực sự không thể nghĩ ra được bạn fan này là ai.

Chẳng lẽ là Quý Dao?

Chu Chúc chụp màn hình, gửi cho Quý Dao.

Quý Dao: [Tôi biết, tôi biết, anh có fans bạc triệu, tôi thì không có]

Xem ra không phải cậu ta.

Chu Chúc rời khỏi giao diện, đột nhiên phát hiện, [Thổi Thổi ăn cháo] đã trả lời cậu.

[Đừng khách sáo]

[Chúc Chúc meow meow.jpg]

Chu Chúc bị biểu cảm của bản thân làm cho sửng sốt.

Dọa cậu giật mình.

Xem ra [Thổi Thổi ăn cháo] thực sự rất thích cậu.

Nhưng... Chu Chúc quay đầu nhìn Thôi Phùng, Thôi Phùng vừa lúc để điện thoại xuống, vẻ mặt vẫn như thường, không nhìn ra chút vấn đề.

Được rồi.

Chu Chúc vốn không có ý định nói cho Phao Phao biết những chuyện này, nhưng Thôi Phùng đã nói cho nhóc biết.

Dùng để nói với nhóc, làm việc phải cẩn thận, phải để lại bằng chứng để phòng ngừa người khác trả đũa.

Thôi Phùng hỏi nhóc: “Đã hiểu chưa?”

Phao Phao cái hiểu cái không: “Dạ... đã hiểu.”

Chu Chúc bất đắc dĩ: “Nó mới ba tuổi.”

Phao Phao nghiêm túc nói: “Nhưng con là một em bé ba tuổi đã thành thục. Con nhớ kỹ rồi, lần sau đưa đồ ăn vặt cho bọn Coca, phải để lại bằng chứng.”

“…Cái này thì không cần đâu.”

Đến tối, mọi chuyện đã phần nào lắng xuống.

Nhưng……

Sau khi Chu Chúc tắm xong, mặc đồ ngủ nằm trên giường lướt video, thế mà lại lướt trúng một blogger hóng chuyện đang nói về chuyện của cậu.

Cậu đang hóng chuyện của bản thân luôn.

Blogger hóng chuyện hiện nay hóng chuyện nhanh lắm, sự việc chiều nay, buổi tối đã có video.

[Nhìn chung sau ba năm kể từ khi Chu Chúc về nước, job thì vừa tệ, trạng thái bản thân cũng vô cùng kém, diễn xuất thì tệ hại, ca hát lạc nhịp, hoàn toàn không giống với trạng thái khi debut]

[Là một fan qua đường của Chu Chúc, tôi có một thời gian nghi ngờ cậu ấy bị đoạt xác]

[Bây giờ xem ra, Chu Chúc hoàn toàn là bị người đại diện lừa, mới ngày càng xuống dốc như thế]

Chu Chúc hít hít mũi, cũng không phải tất cả là do người đại diện, “Nguyên chủ” cũng ngu ngốc thật.

Cũng có một số blogger quan tâm đến tình trạng tình cảm của cậu và Thôi Phùng.

[Mời mọi người xem clip livestream này]

[Rất rõ ràng, sếp Thôi đối xử lạnh nhạt với Chu Chúc]

Chu Chúc: ?

Rõ ràng ở đâu? Không phải anh vẫn luôn nhéo mặt cậu sao? Mặt cậu gần như bị anh nhéo đến sắp tróc da!

[Sếp Thôi là nhân vật nào? Chủ tịch tập đoàn, ông trùm tài chính]

[Lúc mới debut, Chu Chúc ở thời kỳ đỉnh cao mới miễn cưỡng có thể chạm vào mũi giày của anh]

[Người vẫn luôn xuống dốc như Chu Chúc, có thể theo đuổi được sếp Thôi sao?]

Chu Chúc: ??

Cậu tệ đến thế à? Nói nhảm, tính thao túng ai đấy, cậu không xứng với Thôi Phùng chỗ nào? Thôi Phùng thoạt nhìn có vẻ khôn khéo, kỳ thật là một tên đại đầu đất!

[Nếu một cuộc hôn nhân chỉ dựa vào marketing và con cái, có thể tồn tại lâu dài được sao?]

[Sau khi sếp Thôi và Chu Chúc ly hôn, đến này còn chưa tái hôn, đây cũng là một dấu hiệu]

Chu Chúc: ???

Cậu marketing ở đâu? Làm sao cậu có thể dùng Phao Phao để trói buộc sếp Thôi? Cậu và sếp Thôi không tái hôn, chủ yếu là vì… Vì sếp Thôi còn chưa cầu hôn cậu!

Không cầu hôn làm sao có tái hôn đây?

Tài khoản marketing chết tiệt! Nói nhảm!

Giây tiếp theo, điện thoại của cậu bị Thôi Phùng ở bên cạnh gạt bỏ.

Thôi Phùng nhàn nhạt nói: “Nói nhảm thôi.”

Chu Chúc dùng sức gật đầu: “Đúng vậy.”

Clip tiếp theo, giá trị nhan sắc của Chu Chúc bùng nổ.

Cái này không tồi, Chu Chúc thích: “Em đẹp trai không.”

Thôi Phùng gật đầu, phụ họa nói: “Đẹp.”

Cái kế tiếp, ‘Tán vợ ở các thời không (Xuyên nhanh / Sếp Thôi văn nhã bại hoại x Chúc Chúc ở các thời không / đã cập nhật hai tập / Còn tiếp)’

Tập 1: Thôi Phùng mặc âu phục, tìm người nguyên thủy Chu Chúc nhỏ bé trong rừng nguyên sinh.

Tập 2: Thôi Phùng vẫn mặc âu phục, đi tìm người cổ đại Chu Chúc trong thành cổ.

Fans còn khá giàu trí tưởng tượng, kỹ thuật cắt ghép cũng tốt nữa.

Chu Chúc cười gượng, lướt video đi: “Không cần xem, em ở ngay bên cạnh anh mà.”

Hai tay Thôi Phùng đặt ở đầu giường, nhẹ nhàng ôm lấy Chu Chúc: “Ừm.”

Đột nhiên, điện thoại của Thôi Phùng đặt ở đầu giường vang lên.

Anh cầm lên nhìn thoáng qua, là một email nặc danh.

[Tổng giám đốc Thôi, Chu Chúc đến với anh hoàn toàn là vì tiền, tôi nhớ rất rõ cậu ta đã nói với tôi, cậu ta không thích anh chút nào, cậu ta chỉ thích tiền của anh thôi...]

Rất rõ ràng, là do người đại diện cũ gửi.

Thôi Phùng đọc câu đầu tiên, sau đó liền chặn đối phương.

Chu Chúc hỏi: “Ai vậy?”

Thôi Phùng nhàn nhạt nói: “Người đại diện cũ của em, định châm ngòi ly gián.”

“Cho em xem với.” Chu Chúc cầm điện thoại của anh lên, nhìn thoáng qua, “Ha, em có nói thế đâu?”

Chu Chúc cầm điện thoại của Thôi Phùng, từ trên giường bò dậy, đứng ở trên giường, tay giơ cao: “Sếp Thôi, em muốn độc lập, em không thích tiền của anh, em muốn tự mình tạo ra một khoảng trời trong giới giải trí!”

“Đương nhiên, nếu anh nhất quyết cho em tiền, nhà, xe hay quần áo, em cũng không thể từ chối, nhưng đây đều là những thứ anh muốn nhét cho em, không liên quan gì đến em.” ( truyện trên app T Y T )

“Em là bông hoa mọc lên từ bùn nhưng vẫn không nhiễm…”

Chu Chúc còn chưa nói xong, Thôi Phùng đã kéo cậu xuống giường.

Chu Chúc ngồi trên đùi anh, đột nhiên nghĩ tới điều gì, vội vàng che miệng: “Là anh tự nguyện cho em, em không phụ trách hôn bù đâu, miệng anh lạnh lắm, làm lạnh đến em.”

Thôi Phùng mỉm cười, ôm eo cậu, ôm cậu vào lòng, muốn hỏi cậu gì đó, nhưng nghĩ rồi vẫn không hỏi.

“Nói cách khác.” Chu Chúc gãi đầu, “Em vẫn luôn không rõ, sao lúc trước chúng mình ở bên nhau được thế?”

“Đêm đó, chúng ta đều bị bỏ thuốc.”

“Em biết, nhưng mà…” Chu Chúc nghĩ ngợi, “Cảm giác vẫn rất kỳ lạ, sao anh có thể dễ dàng khuất phục trước thuốc như vậy? Anh là sếp tổng bá đạo đó, sếp tổng bá đạo có năng lực tự chủ siêu mạnh.”

Thôi Phùng nghiêm túc nhìn cậu, không nói gì.

 

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Chu Chúc tiếp tục phân tích: “Hơn nữa, khi anh tỉnh lại, phát hiện ra là em, một diễn viên nhỏ vô dụng, không phải anh nên cho em mấy ngàn vạn, tổng cổ em đi rồi chạy lấy người sao? Vì sao anh phải kết hôn với em?”

Thôi Phùng vẫn không trả lời.

Chu Chúc nghĩ nghĩ, cuối cùng đưa ra kết luận: “Có thể là vì em đẹp nên sếp Thôi vừa nhìn thấy em đã không nỡ buông tay.”

Quá có lý.

“Đương nhiên, anh cũng là một người đàn ông có trách nhiệm.”

Lúc này, Phao Phao ở bên ngoài đang gõ cửa.

“Ba ơi bố ơi, sao lại khóa cửa thế ạ? Con tắm xong rồi, con muốn vào ngủ!”

Chu Chúc liếc Thôi Phùng, vẻ mặt Thôi Phùng vô tội: “Sao cửa lại khóa? Chúc Chúc, cửa hỏng rồi.”

Chu Chúc bò xuống giường, dùng sức đẩy tay nắm cửa, mở cửa ra.

Phao Phao mặc đồ ngủ đứng trước cửa: “Ba ơi, hai người làm gì ở bên trong vậy? Con gõ cửa lâu lắm rồi.”

Chu Chúc nói: “Cửa hỏng rồi.”

“Hỏng rồi ạ?”

“Bị bố con làm hỏng.”

Một nhà ba người leo lên giường, chuẩn bị đi ngủ.

Cùng lúc đó, người đại diện vẫn đang ngồi trước máy tính, chờ đợi câu trả lời của Thôi Phùng.

Đáng tiếc anh ta đợi đến nửa đêm, email cũng không có động tĩnh.

Anh ta còn muốn gửi một cái khác, kết quả lại phát hiện mình đã bị chặn từ lâu.

Dù sao anh ta đã mất việc, còn có khả năng bị kiện.

Nửa đêm người đại diện đăng nhập vào tài khoản, bắt đầu phát điên vào đêm khuya.

[Mọi người đẩy CP, thực sự có biết, lúc trước Chu Chúc và Thôi Phùng đã ở bên nhau như thế nào không?]

[Nói ra sẽ dọa mọi người trố mắt mất, bọn họ gặp nhau lần đầu tiên trong một tiệc rượu, vừa mắt nhau liền lập tức lên khách sạn trên lầu đặt phòng]

[Sau đó Thôi Phùng vốn định cho Chu Chúc một ít tiền rồi đuổi người đi]

[Kết quả không ngờ Chu Chúc may mắn, chỉ một lần đã có thai, Thôi Phùng không còn cách nào khách đành phải đưa người ra nước ngoài]

[Thôi Phùng vốn dĩ không muốn cho Chu Chúc một danh phận, Chu Chúc một khóc hai quậy ba thắt cổ mới lấy được giấy kết hôn]

[Sau đó Thôi Phùng gặp tai nạn xe, Chu Chúc lập tức ly hôn với tốc độ ánh sáng và trở về nước]

[Đẩy CP nên tỉnh táo một chút, hai người họ căn bản không có tình cảm thật, đều là marketing ra một tình yêu tuyệt vời]

[Chỉ có kẻ ngốc mới tin, người sáng lập tập đoàn có dạng trai xinh gái đẹp nào mà chưa thấy qua, sẽ thích một diễn viên nhỏ chả có gì trong tay kém anh ta bảy tuổi?]

[Hai người họ chỉ vì lợi ích lẫn nhau thôi, Thôi Phùng giúp Chu Chúc lăng xê, Chu Chúc sinh con cho Thôi Phùng]

[Mọi người nghĩ mà xem, tự xem xem gần đây giá cổ phiếu của Thôi thị đã tăng bao nhiêu, fans của Chu Chúc lại tăng bao nhiêu]

[Đẩy CP đến mất não, bị người ta lừa xoay vòng, còn giúp người đếm tiền]

Trong nháy mắt, Weibo sập rồi.

Điện thoại của Chu Chúc lại nổ tin nhắn.

[Chúc Chúc? Ngủ rồi à? Dậy dậy dậy!]

[Con trai! Mau dậy đi! Người đại diện chết tiệt đó lại bắt đầu tác quái!]

Chu Chúc có thói quen tắt tiếng điện thoại trước khi đi ngủ, nằm trong lòng Thôi Phùng, đang ngủ ngon lành.

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play