Hai mươi chín tháng giêng, Đồng Vinh dẫn theo bốn vạn binh mã xuất phát.
Người bên ngoài đều gọi bọn họ là sơn phỉ, kỳ thật bọn họ ngoại trừ chống đối quan phủ, cũng chưa từng gây họa cho dân chúng ngoài núi, chỉ có trong núi vì tranh quyền đoạt thế mà lấy mạng lẫn nhau.
Trước khi xuất phát, Đồng Vinh cùng bốn vạn thanh niên trai tráng sơn dân đã nói rất rõ ràng, chuyến đi này người vận may tốt có thể giành được vinh hoa phú quý, vận may kém có lẽ sẽ tử trận sa trường, để mọi người tự quyết định có muốn đi theo y hay không.
Các sơn dân đều biết Vệ quốc và Lăng quốc giao chiến, Lăng quốc thắng, bọn họ có thể theo Sơn chủ đến Giao Châu ăn ngon uống sướng, Vệ quốc thắng, bọn họ ở trong núi cũng chỉ có đường chết, bởi vậy, bốn vạn sơn dân đều bằng lòng đi theo Đồng Vinh.
Về phần có muốn mang theo gia quyến hay không, chúng tiểu binh không có tư cách, dù sao Lăng quốc cũng chỉ cấp lương thảo cho các tướng sĩ, bọn họ dẫn theo người nhà hoàn toàn là gánh nặng, năm vị phó Sơn chủ và gia quyến đều là người địa phương, số gia quyến càng mong muốn ở lại vùng núi hẻo lánh an ổn này chờ đợi tin tức, chỉ có thê tử Chung Lê của Đồng Vinh và con trai Tiểu Sơn lựa chọn theo quân.
“Ngô Vinh” là tên giả, dù sao cũng ở trong núi, Đồng Vinh cũng không vội đặt tên cho con trai, mượn tên mụ của em họ đặt cho con trai, như thế mỗi lần y gọi đều sẽ cảm thấy thân thiết, hơn nữa, khi y rời nhà Đồng Thiện sáu tuổi, năm nay con trai cũng sáu tuổi.
Trẻ con lớn lên trong núi, ngồi trên xe la cũng không cảm thấy vất vả, đại quân dừng lại Tiểu Sơn sẽ đi dạo chung quanh, đại quân xuất phát cậu bé lại lên xe bầu bạn với mẫu thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT