Lăng đế vừa trả lời sứ thần Vệ quốc cho có lệ rằng ông ta phải suy xét cẩn thận, vừa phái ra Thượng thư Bộ Hộ của mình Kỷ đại nhân ra roi thúc ngựa đi suốt ngày đêm tới Phủ Châu chiêu hàng thủ lĩnh sơn phỉ Ngô Vinh.
Tiền Đường và Phủ Châu cách nhau một ngàn dặm đường, nhưng càng đi về phía Tây thì càng nhiều núi, nếu không phải Kỷ đại nhân còn dẫn theo năm trăm kỵ binh hộ tống, có lẽ nửa đường đã bị sơn phỉ ở ngọn núi nào đó giết chết.
Vòng đi vòng lại, rốt cuộc cũng đi vào địa bàn nơi Ngô Vinh và đám sơn phỉ chiếm cứ, Kỷ đại nhân mặc quan phục nói rõ với cung tiễn thủ canh giữ ở con đường vào núi ý đồ đến đây, được cho phép dẫn theo mười kỵ binh đi vào trong, mười kỵ binh này được vào hoàn là bởi vì phải vận chuyển năm rương vàng bạc châu báu, đây chỉ coi như phu khuân vác để dùng mà thôi.
Đường núi gập ghềnh, mười một người lúc thì leo lên trên lúc thì bò xuống dưới, có đoạn còn phải ngồi thuyền, liên tục qua năm pháo đài được sơn phỉ canh gác, cuối cùng đi vào một sơn cốc khắp nơi là đồng ruộng. Bởi vì mới là tháng giêng, đồng ruộng chỉ có từng mảnh cây cải dầu xanh mượt cùng vài loại rau xanh thường thấy ở Giang Nam, dê bò la ngựa rải rác ở trong núi ăn cỏ, có một đám trẻ mặc áo thô chạy nhảy khắp nơi, nơi xa xa không biết là bên trong phòng ốc nào truyền đến tiếng đám trẻ lớn hơn đọc sách lanh lảnh.
Chỗ tầm mắt có thể nhìn thấy, lại là một cảnh an bình thế ngoại đào nguyên.
Sau khi dân chúng bên đường nhìn thấy Kỷ đại nhân mặc quan phục cùng với mười kỵ binh, đều lộ ra vẻ mặt kinh hoảng, có người trốn vào trong nhà, có người ỷ vào sơn dân đông hơn, chỉ dùng ánh mắt cảnh giác mà đánh giá đoàn người này.
Đi dọc theo đường đất khoảng chừng hai khắc, Kỷ đại nhân thấy một tòa nhà tam tiến được xây một mình ở một điểm cao hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play