Tô Tịch Oanh duỗi cái lưng mỏi nhừ, lắc đầu, lướt qua gương mặt của mọi người một vòng, lại phát hiện thiếu mất một người.
"Lâm Thù Du đâu rồi?" Tô Tịch Oanh lại lướt nhìn gương mặt mọi người một vòng nữa, xác định rằng không thấy bóng hình của Lâm Thù Du đâu cả.
Bạch Sương nghe thấy vậy, nói: "Mới nãy nàng ấy kêu bụng dạ không được khỏe nên đi ra đằng sau tảng đá trước mặt rồi, hình như cũng đã đi được một lúc, sao giờ còn chưa quay về nhỉ?"
Tô Tịch Oanh đi đến tảng đá cách đó không xa nhìn một cái: "Ta đi đến đó xem thử."
Tô Tịch Oanh nhanh chân đi đến đằng sau tảng đá, kêu lên một tiếng: "Lâm Thù Du, ngươi có ở đó không?"
Đằng sau tảng đá không có tiếng trả lời, Tô Tịch Oanh đi vòng qua bên còn lại của tảng đá, chỗ này làm gì có bóng dáng của Lâm Thù Du.
Nàng lấy trong người ra cây đèn pin chỉ to bằng ngón tay chiếu xuống đất, trên đất có một loạt những dấu chân mờ mờ.
Tô Tịch Oanh dựa theo dấu chân, đi đến một ụ đất ở trước mặt, mới vừa đi đến đằng sau của ụ đất, Tô Tịch Oanh liền nghe thấy tiếng ưm ưm.
Nàng tắt đèn pin đi, rút cây chủy thủ trong người ra, khẽ tiến gần đến đó.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play