"Không muốn hắn chết thì dẫn ta đến đó xem thử."
"Ngươi, ngươi bớt ở đây làm bộ làm tịch đi, ta mới không tin rằng người có lòng tốt đến thế." Tôn đại nương không tin, bà ta không tin rằng Tô Tịch Oanh biết y thuật để cứu người, bà ta đến đây chỉ muốn lấy lương thực và nước thôi, có lương thực và nước, dù cho con trai bà ta có chết thật rồi, ít ra bà ta còn có một chút đường sống.
Tô Tịch Oanh lạnh nhạt chỉ ngón tay vào chân của Tiêu Tẫn: "Nếu không có ta, thì đôi chân này đã sớm thối rữa chỉ còn lại xương rồi, dù sao ngươi cũng nói là con của ngươi sắp không qua khỏi, so với việc trơ mắt nhìn hắn chết đi, chi bằng còn nước còn tát, để ta đến xem thử cho hắn, có thể hắn còn có một chút hy vọng sống."
Tôn đại nương vẫn muốn từ chối, chợt có một cô bé ốm yếu chạy đến nói: "Bà nội ơi, chi bằng để nàng ta đến khám cho cha đi."
Cô bé dù cũng rất hận Tô Tịch Oanh nhưng lời nàng nói cũng không sai, lỡ đâu, lỡ đâu nàng có thể cứu được người thì sao?
Tôn đại nương cắn răng mà nói: "Được, nếu như ngươi không trị khỏi cho con trai ta thì ta sẽ liều mạng với ngươi."
Tô Tịch Oanh hơi cau mày, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, quay đầu nói với Tiêu Tẫn: "Ta đi đến đó xem sao."
Tiêu Tẫn cau mày, gật đầu: "Ừ."
Tô Tịch Oanh đi theo Tôn đại nương đến phía bên dưới của một tảng đá lớn thì thấy một người phụ nữ đang quỳ trước cơ thể của một người đàn ông khóc nức nở.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT