"Ở nơi Bắc Hoang này có rất nhiều biến số có thể xảy ra, ở bên cạnh có thêm một người giúp đỡ thì sẽ ít đi một kẻ địch."
Đôi mắt đen của Tiêu Tẫn có chút ngơ ra: "Ngươi đang suy tính cho ta?"
Tô Tịch Oanh nhướng mày, trong mắt phượng có thấp thoáng một chút mệt mỏi: "Không được sao?"
Tiêu Tẫn cảm thấy, niềm vui trong lòng lan rộng thêm rất nhiều.
Tô Tịch Oanh nhìn thấy vẻ mặt quái lạ của hắn bèn dứt khoát nhắm mắt lại, từ lúc nàng đến thế giới này, vào khoảnh khắc nàng hiểu rõ được tình hình, nàng đã cảm thấy phải có trách nhiệm với Tiêu Tẫn và hai đứa nhỏ này, nàng sẽ vì bọn họ mà tìm kiếm một mảnh trời bình yên, cho nên nàng sẽ cố hết sức để suy tính cho tương lai của bọn họ, vì dù sao nàng cũng không thể mãi ở bên cạnh họ được, có thể có thêm một người có thể tin tưởng được ở bên cạnh hắn, cũng không phải là chuyện gì xấu.
Cho nên hôm nay nàng để mặc Tôn đại nương phát tiết, mục đích không phải là có được sự tha thứ của Tôn đại nương, mà là để Vương Lãng sống sót và trở thành trợ thủ tương lai cho Tiêu Tẫn, như vậy đối với những ngày tháng sau này của hai đứa nhỏ sẽ có thêm một sự đảm bảo.
Hai đầu của buồng xe, mỗi người một bên, chập chờn giữa những rung chuyển là những tâm tư khác nhau của hai con người.
Lúc Tô Tịch Oanh thức dậy thì đã là buổi trưa, nàng ngồi dậy vén rèm cửa nhìn ra bên ngoài xe, nhìn thấy mấy đứa trẻ đang vui vẻ theo sau đám người Giang Dương đuổi theo những con bò dê, mới sáng sớm mà đã chơi vui đến vậy rồi.
"Tễ Nhi, các con không mệt sao?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT