Nói cho cùng, Thương Minh Tranh và Liễu Tương Nghi dù sao cũng là phu thê cưới hỏi đàng hoàng, kiệu tám người khiêng rước về. Dù sinh hoạt phu thê có không thuận lợi thế nào, ít nhất hai bên cũng đều chịu phối hợp, so với lần đầu Mục Lôi xâm phạm Thương Ninh Tú khiến nàng bị dị ứng thì vẫn tốt hơn nhiều.
Mục Lôi khoác vai Thương Minh Tranh nói một hồi. Mặc dù hắn cũng là một võ tướng thô kệch, nhưng dù sao cũng là người Trung Nguyên lớn lên ở Ngân Kinh, quen nghe quy củ. Thương Minh Tranh thoáng chốc rơi vào trạng thái ngẩn ngơ, rồi gạt tay hắn ra khỏi vai mình: “Mẹ kiếp nhà ngươi không cần mặt mũi à.”
“Ngươi đừng có giả vờ với lão tử. Lăn lộn trong bùn lầy, bò dưới cống rãnh trên chiến trường, những lúc nhếch nhác như thế sao không nghĩ đến sĩ diện, giờ về trước mặt thê tử lại nhớ đến sĩ diện. Sĩ diện có ích gì, sĩ diện có làm thê tử ngươi sung sướng được không?” Mục Lôi quen thói vô liêm sỉ, chẳng hề để tâm đến lời chỉ trích của hắn.
“Ngươi nhớ hết chưa? Không được, hôm nay lão tử nhất định phải dạy cho ngươi đến nơi đến chốn.”
“Quan trọng nhất là, chuyện này không thể vội, phải đợi đến khi cơ thể thê tử chuẩn bị sẵn sàng tiếp nhận mới được. Làm sao để phán đoán thì cứ làm như ta vừa nói. À đúng rồi, nếu hôm qua không thuận lợi, ngươi phải đợi vài ngày rồi thử lại, nếu không vết thương cũ chồng vết thương mới là tối kỵ.”
“…Làm vậy có được không?” Thương Minh Tranh vẫn bán tín bán nghi.
Mục Lôi cười nhạo một tiếng: “Sao lại không được. Ngươi cứ yên tâm một trăm hai mươi phần trăm đi. Ta và Tú Tú ban đầu không có kinh nghiệm cũng phải mất một thời gian khá dài mới có chuyển biến tốt. Ai cũng có dục vọng, quan trọng là ngươi có khơi gợi ra được không thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT