Đêm về, vạn vật tĩnh lặng.
Thương Lão thái thái tuổi đã cao, từ mùa xuân năm ngoái đã bắt đầu không còn nhận ra người quen. Buổi chiều, Thương Ninh Tú nằm bên mép giường, dùng thủ ngữ trò chuyện với bà. Tổ mẫu giờ như một đứa trẻ, rất nhiều chuyện không còn nhớ, kể lại cho bà nghe chuyện gì bà cũng thấy mới mẻ.
Sau khi tỳ nữ hầu hạ tắm gội thay đồ xong, Thương Ninh Tú liền phất tay cho họ lui ra.
Chiếc giường rất lớn, bên trên treo tấm rèm màu vàng nhạt. Thương Ninh Tú chân trần giẫm lên thảm, một tay tháo cây trâm ngọc cài tóc, một tay vén màn lụa.
Nàng vừa bước vào đã bị một bàn tay ấm áp nắm lấy, kéo giật vào một lồng ngực rắn chắc.
Thương Ninh Tú không khỏi giật mình kinh hãi, đến tiếng kêu cũng không thốt ra được, chỉ trừng lớn đôi mắt lộ rõ vẻ hoảng sợ trong thoáng chốc.
“Sợ à?” Mục Lôi cười khẽ một tiếng, vỗ nhẹ lưng nàng để nàng bình tĩnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT