Đó là một vật bằng gốm sứ, tay nghề cũng tinh xảo, thoạt nhìn là hai người nhỏ ôm nhau, nhưng không chịu nổi cái nhìn thứ hai, nữ nhân trong đó áo quần hở hang ngồi trên đài sen, che khuất hơn nửa thân hình nam nhân phía sau. Thương Ninh Tú cả người như muốn bốc cháy.
Lão bản tưởng nàng hứng thú, giới thiệu: “Cái này gọi là diễn xuân—”
Lời còn chưa nói xong, Thương Ninh Tú vội vàng ngắt lời: “Ngươi im đi, im đi, đừng nói nữa, im đi…”
Mục Lôi rất hứng thú, một tay mở một cuốn sách da mềm trên sạp ra xem. Thương Ninh Tú lúc này mới nhận ra mấy thứ đồ phía trước, da đầu tê dại, tuy không hiểu rõ chúng dùng để làm gì nhưng đoán cũng biết không phải thứ gì tốt đẹp. Nàng níu tay Mục Lôi định kéo đi nhưng hắn không hợp tác, ngược lại còn kéo nàng vào lòng vỗ vỗ hai cái: “Còn sớm mà, xem thêm chút nữa.”
Thương Ninh Tú da mặt mỏng, bị hắn ôm như vậy, mặt vùi cả vào lồng ngực hắn, tim đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi miệng.
Lão bản kia là người khôn khéo, liếc mắt là biết tình hình, bèn quay sang Mục Lôi, mắt sáng lên giới thiệu: “Vị gia này thật có mắt nhìn, cuốn sách này ghi lại những tuyệt kỹ do các danh lâu nổi tiếng nghiên cứu ra, rất phong phú. Với thân thể tráng kiện của vị gia đây, quả là có ưu thế lớn, rất nhiều tư thế khó mà người thường không làm được, ngài đều có thể thử một lần, như thang ở trang thứ chín, hay tựa lan can ở trang mười hai…”
Mục Lôi tỏ ra rất hứng thú, lại chỉ mấy món đồ hỏi: “Những thứ này dùng để làm gì?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play