Bên kia, Thương Ninh Tú và Liễu Tương Nghi ngồi ở phòng bên cạnh. Đống hỗn độn trên sàn vẫn chưa được dọn dẹp, gia nhân và thị nữ đều đã được cho lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại hai người họ.
Lòng Thương Ninh Tú như lửa đốt, sợ phòng bên lại đánh nhau, bèn vểnh tai nghe ngóng hồi lâu, may mà không có động tĩnh gì rõ ràng.
Liễu Tương Nghi thấy dáng vẻ của nàng, bèn an ủi: “Muội cũng đừng quá lo lắng, chuyện gì rồi cũng có cách giải quyết.”
Thương Ninh Tú mím môi không nói. Liễu Tương Nghi thở dài, hỏi tiếp: “Tú Tú, chính muội nghĩ thế nào? Muội là Chiêu Hoa quận chúa do chính bệ hạ sắc phong, hai chữ ‘Chiêu Hoa’ vốn chỉ dành cho công chúa, thân phận cao quý biết bao. Đừng nói là con chính thê của quốc công phủ, dù là hoàng tử triều đình muội cũng xứng đáng.”
“Hai lão nhân cũng sẽ không nỡ để muội theo một người ngoại bang xa xôi chịu khổ. Nếu người nhà không đồng ý cho muội ở bên hắn, muội định làm thế nào? Nếu vì hắn mà muội từ bỏ thân phận quận chúa, liệu muội có đủ hiểu rõ con người hắn không? Nếu không có lớp vỏ vinh quang tôn quý này, liệu hắn có còn đối xử với muội như thuở ban đầu? Những điều này muội đã nghĩ kỹ chưa?”
Liễu Tương Nghi vốn không định nói thẳng thừng như vậy. Trong mắt nàng, tiểu cô vì ơn cứu mạng mà nảy sinh lòng ngưỡng mộ người mạnh cũng không phải chuyện gì to tát. Nhưng bây giờ sự việc đã đến nước này, có những lời nàng buộc phải nói ra để Thương Ninh Tú ý thức được sự nghiêm trọng của vấn đề.
“Tú Tú, con đường này, cái giá phải trả, chỉ có mình muội gánh chịu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play