Nghe thấy mẫu thân đau lòng đến vậy, Thương Ninh Tú mím môi, gian nan nói: “Chuyện này thật sự một lời khó nói hết. Khi đó đội ngũ của ta bị phản quân giết không còn một mảnh giáp, vốn dĩ ta đã phải bỏ mạng nơi rừng núi hoang vu đó, không ngờ lại tình cờ gặp một vị tráng sĩ… cứu giúp ta.”
Thương Ninh Tú ngập ngừng một chút, câu nói tiếp theo đối với nàng thật khó thốt nên lời. Dù hình dung thế nào, Hạ Chiêu tất nhiên cũng không khó đoán ra cảnh ngộ của nàng. Nàng căn bản không thể che giấu được sự thật mình đã thất thân.
Nàng lựa lời, chậm rãi nói: “Sau này… sau này vì Bàn Thành thất thủ, chiến hỏa liên miên, ta đã bị hắn đưa đến thảo nguyên này.”
Ánh mắt tang thương mà vẫn sắc bén của nam nhân nhìn về phía Ni Thụy đang đứng gác bên ngoài, thấp giọng dò hỏi: “Chính là hắn?”
“Không phải, là một người khác. Hắn có việc tạm thời rời khỏi thảo nguyên mấy ngày.” Cổ họng Thương Ninh Tú nghẹn lại, trong mắt mang theo sự khẩn cầu: “Hạ giáo úy, Hạ đại ca, ta thật sự không còn cách nào khác. Ta đã thử nhờ thương đội đưa ta về Trung Nguyên, nhưng họ không dám đắc tội với người thảo nguyên. Giữa quãng đường xa xôi này, chỉ bằng một mình ta thì không thể nào rời đi được… Ngươi có thể giúp ta không?”
“Tướng quân có ơn với ta nặng tựa núi, người là muội muội của ngài ấy, dẫu có phải vào núi đao biển lửa, Hạ mỗ này cũng không từ nan.” Hạ Chiêu ánh mắt sáng rực chắp tay về phía nàng để biểu thị quyết tâm. Giây phút đó, lòng Thương Ninh Tú tê dại muốn khóc, nàng nén nước mắt liên tục nói lời cảm tạ với hắn.
Hạ Chiêu thời trẻ từng lăn lộn giang hồ, sau lại tòng quân, kinh nghiệm nhiều năm không cần Thương Ninh Tú phải nói quá rõ, hắn cũng có thể đoán được tình cảnh của nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play