Cuối cùng, Thương Ninh Tú cũng không đánh hắn. Toàn thân nàng căng cứng, móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay, cắn chặt răng không nói một lời.
Bất chợt, hắn đột ngột hành động. Nàng không kịp phòng bị, bất giác kinh hô một tiếng, cả người đã bị hắn ôm từ trên tủ xuống. 
"Ngươi muốn làm gì!"
Mục Lôi cậy sức cánh tay khỏe, cứ thế bế xốc nàng lên, ôm chặt vào người rồi bước vài bước về hướng nào không rõ. Trong bóng tối, tim Thương Ninh Tú như không có điểm tựa, đập càng lúc càng nhanh, hai tay nàng siết chặt lấy cổ hắn, gò má nóng bừng. 
"Quay lại, mau quay lại!"
Nam nhân vừa thở hổn hển điều chỉnh hơi thở, vừa nói: "Yên tâm, không làm nàng ngã đâu."
Sáng sớm mùa đông trời còn tối mịt, mắt thường không thể nào phân biệt được canh giờ. Gà trống báo sáng vẫn còn rúc trong chuồng lười biếng. Thương Ninh Tú giấc này ngủ say không biết gì, khi tỉnh lại, trong phòng vẫn tối đen như mực, nàng hoảng hốt ngỡ đêm dài vẫn chưa kết thúc, nửa mê nửa tỉnh lẩm bẩm: "Để ta ngủ... buồn ngủ quá..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play