Mục Lôi liếc nhìn nàng một cái, không hỏi gì thêm, chỉ dùng tiếng thảo nguyên nói với thanh niên dị tộc tóc xoăn vẫn luôn chờ bên cạnh vài lời. Thanh niên đó đáp lời, rồi cười lớn, từ chuồng ngựa dắt ra một con ngựa bờm xù tứ chi cường tráng.
"Thử xem sao." Mục Lôi hất cằm về phía Thương Ninh Tú, ra hiệu nàng cưỡi lên. 
"Tuy con ngựa này tính cách được coi là hiền lành nhưng ngựa thảo nguyên sức mạnh và động tác đều lớn, chắc chắn không giống ngựa nuôi ở Trung Nguyên các nàng đâu. Cứ xem thử nàng cưỡi có được không?"
Thương Ninh Tú nhận lấy dây cương, khéo léo vuốt ve cổ con ngựa chắc khỏe để nó quen với mình, vừa liếc nhìn Mục Lôi, mở miệng hỏi: "... Ngươi không thấy lạ sao, ta biết cưỡi ngựa?"
Dù sao trước mặt hắn nàng vẫn luôn cố tình giấu chuyện này. Nàng rất tự tin mình ngụy trang tốt và không hề để lộ, vậy mà giờ người này ngay cả một câu 'ngươi biết cưỡi ngựa sao?' cũng không hỏi.
Mục Lôi nhíu mày, ngừng lại vài giây rồi vẻ khó hiểu trả lời: "Sao lại thế? Người Trung Nguyên các ngươi còn có người không biết cưỡi ngựa sao? Đây chẳng phải là kỹ năng trời sinh sao?"
"..." Thương Ninh Tú á khẩu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play