Thương Ninh Tú ẩn mình giữa đống lông dê, im lặng. Thầm nghĩ trong lòng, nàng không muốn mang nữ nhân này theo. Thứ nhất, bản thân nàng còn khó giữ nổi mình, chỉ một biến cố nhỏ cũng đủ khiến công sức của nàng đổ sông đổ bể. Nhất là khi nàng định cùng nhau bỏ trốn, nữ nhân này chẳng những không giúp, còn dội gáo nước lạnh, chế giễu nàng.
Loại người này, không đáng để quận chúa như nàng phải hạ mình mạo hiểm.
Thương Ninh Tú giả vờ như không nghe thấy nhưng A Thuần quyết không bỏ cuộc, như vớ được tia sáng cuối đường hầm. Ả vừa khóc nấc vừa van vỉ: "Quận chúa, quận chúa! Ta cũng là người dân Đại Ngân mà, xin người giúp ta!"
Thương Ninh Tú khựng lại, trầm giọng hỏi: "Ngươi biết ta?"
"Chiêu Hoa quận chúa, năm đó tại lễ hội Ngày Hoa ở Dung thành, tiểu nữ may mắn từ xa được chiêm ngưỡng kiệu của quận chúa, dung nhan ấy cả đời khó quên." Thấy nàng đáp lời, A Thuần mừng rỡ, ánh mắt tràn đầy mong đợi: "Quận chúa thương dân như con, xin người cứu tiểu nữ, mang tiểu nữ đi cùng với."
Giây phút này, lòng Thương Ninh Tú như bị nhét đầy một mớ giẻ rách. Nàng ta sớm đã nhận ra thân phận của nàng, vậy mà lúc đó lại dửng dưng đứng ngoài xem nàng bị làm nhục với tâm trạng thế nào chứ? Phượng hoàng sa cơ còn không bằng gà sao?
Im lặng trong giây lát, Thương Ninh Tú khó khăn đưa ra quyết định. Nàng không chỉ không vượt qua được sự tự tôn về thân phận của mình, mà còn thực sự sợ nàng ta này làm liều, "cá chết lưới rách", gọi người đến thì cả hai cùng hết đường thoát. Thế là Thương Ninh Tú lách mình ra khỏi chiếc xe chở hàng đồ sộ, sau khi chắc chắn không có phu khuân vác nào để ý, nàng vịn vào thành xe, kéo A Thuần đang bám ở lan can gần đó lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT