Thương Ninh Tú đành khẽ đáp: “Đa tạ đã chỉ điểm,” rồi xoay người rời đi.
Tại trạm vận chuyển, đám người khuân vác và các vị tiên sinh kế toán đều thuộc biên chế của thương đoàn. Dù tướng mạo bình thường nhưng ai nấy đều tai thính mắt tinh, vô cùng lanh lợi. Một người trong số đó đang kiểm hàng, dặn dò đám người vác đóng gói cẩn thận, rồi quay sang Mục Lôi, tươi cười niềm nở nói:
“Vị gia đây, hàng của ngài sắp đầy một xe rồi. Bên cạnh vẫn còn chen vào được ít đồ lặt vặt, ngài có muốn chọn thêm không? Nếu có thì ta sẽ bảo các sư phụ khoan niêm phong xe vội.”
Mấy vị tiên sinh kế toán này nói tiếng thảo nguyên sõi hơn nhiều so với đám thương hộ, tuy vẫn còn đôi chút khẩu âm người Hán nhưng đã có thể giao tiếp trôi chảy.
“Cứ chọn cho đầy rồi hẵng niêm phong.” Mục Lôi liếc nhìn chiếc xe, nói: “Ta còn muốn mua nhiều thứ, e là phải thêm một xe nữa, các ngươi trông coi cho kỹ vào.”
“Vâng, vâng.”
Thương Ninh Tú vẫn luôn trong tầm mắt của Mục Lôi. Nàng có vẻ hứng thú với mấy sạp trang sức nên cứ loanh quanh xem xét vài món, cuối cùng dừng lại quan sát bên ngoài trạm vận chuyển một lúc, rồi lại lững thững đi tới bắt chuyện vài câu với người quản lý giám sát ở cổng trạm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play