"Các ngươi cứ nói tiếng Hán là được rồi," Mục Lôi vỗ nhẹ lên vai Thương Ninh Tú, ý bảo nàng thích gì thì tự mình chọn lấy.
"Vâng vâng, thưa cô nương, ngươi thích quần áo màu gì? Váy hay là chân váy? Nhà chúng ta có đủ loại quần áo, kiểu Trung Nguyên hay kiểu thảo nguyên đều có cả."
Thương Ninh Tú đứng yên không nhúc nhích, do dự một lúc lâu mới không kìm được mà quay đầu nhìn hắn, nhỏ giọng nghi hoặc hỏi: "Ngươi không sợ ta nói linh tinh với ông ấy sao?"
Hắn cười khẩy một tiếng đầy khinh thường: "Nói bậy bạ cái gì? Nói ngươi là do ta cướp về à? Ngươi cứ thử xem, xem ông ta có thèm để ý đến ngươi không."
Thương Ninh Tú hiểu ý hắn. Thương nhân chỉ coi trọng lợi ích, đặc biệt là những người buôn bán qua lại biên giới thế này, tính mạng lúc nào cũng như treo trên sợi tóc, làm sao dám vì nàng mà đắc tội với kẻ có tiền có thế trên thảo nguyên này.
Đôi mắt màu hổ phách của hắn liếc nàng một cái, không hề có chút cảm xúc. Dù chẳng lộ vẻ giận dữ, Thương Ninh Tú vẫn cảm nhận rõ ràng tâm trạng hắn không còn vui vẻ thoải mái như lúc trước nữa.
Đã nghĩ thông suốt mấu chốt vấn đề, nàng dĩ nhiên không dại gì chọc giận hắn vào lúc này. Vì thế, Thương Ninh Tú rất biết điều, không nói thêm gì khác, chỉ chọn mấy bộ quần áo trông vừa mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT