Sau khi Mục Lôi rời đi, Thương Ninh Tú ngồi một mình trong lều một lát, rồi mở gói đồ Cổ Lệ Đóa Nhi đưa cho nàng ra xem.
Đó là một bộ xiêm y màu xanh ngọc, chất liệu rất mềm mại, kiểu dáng thắt eo, bên hông trang trí nhiều chuỗi dây ngọc xích, chủ yếu kết từ bạc sức, hạt mã não và đá cáo đã mài giũa. Vạt áo là kiểu quần váy bó sát. So với trang phục nữ tử Trung Nguyên, bộ đồ này vừa nhìn đã biết là rất hợp để cưỡi ngựa.
Thương Ninh Tú kéo ghế chặn cửa lại, rồi kéo cả tấm rèm sa ở cửa gian chứa đồ lặt vặt, lúc này mới yên tâm thay y phục.
Quần áo xem như khá vừa vặn, chỉ là bộ váy này rõ ràng được may đo theo vóc dáng của Cổ Lệ Đóa Nhi, mà Thương Ninh Tú lại cao hơn nàng ấy một chút. Phần vạt áo thì không thấy rõ khác biệt nhưng ống tay hơi ngắn một ít, dù vậy cũng không phải vấn đề lớn.
Trong lều không có gương đồng nên nàng không thấy được toàn thân mình trông thế nào. Nàng cầm chuỗi trang sức bạc đi kèm trong gói đồ, ướm thử lên trán nhưng thật sự không hình dung ra được dáng vẻ sẽ ra sao, đành đặt lại lên bàn.
Trong lều không có vật gì để xem giờ, Thương Ninh Tú chỉ có thể dựa vào ánh nắng để đoán mơ hồ rằng có lẽ đã đến buổi chiều.
Nàng ngồi xếp bằng trên giường, mắt nhìn về phía cửa lều, lòng thoáng chút thất vọng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play