Từ góc của nàng nhìn qua, lúc trước còn có thể thấy được đôi chân dài của hắn nhưng bây giờ xung quanh tối đen như mực, chẳng thấy rõ gì cả.
Thương Ninh Tú nín thở, lén lút dò dẫm về phía trước một chút, rón rén bước xuống giường, men theo lối đi trong trí nhớ mà lần mò.
Đôi mắt đã quen với bóng tối có thể lờ mờ nhìn thấy một vài đường nét. Thương Ninh Tú chậm rãi đi qua bên cạnh hắn, sợ làm hắn thức giấc.
Nàng mò mẫm mở cửa, vì căng thẳng mà toát một lớp mồ hôi mỏng. Trục cửa quay tạo ra tiếng ma sát rất nhỏ, Thương Ninh Tú không dám quay đầu lại, nhanh chóng lách người qua khe cửa hẹp, rồi trở tay khép cửa lại.
Bên ngoài có ánh sao và lửa trại soi đường, có những vệ binh trẻ tuổi đang đi tuần, vác đao tiến về phía trước. Cảnh tượng ngăn nắp trật tự như quân doanh này khiến lòng Thương Ninh Tú tạm yên ổn đôi phần.
Mấy nam nhân phía dưới hiển nhiên đều nhận ra nàng, họ dùng tiếng thảo nguyên chào hỏi: “Đại tẩu, muộn thế này rồi sao còn chưa nghỉ ngơi?”
Thương Ninh Tú sợ đánh thức nam nhân trong phòng, nàng bước xuống vài bậc thang rồi đứng ở một khoảng cách không gần không xa, hỏi: “Mấy vị tráng sĩ có thể cho biết, nơi này của các vị rốt cuộc là nơi nào không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play