Ngày hai mươi tám tháng Chạp, Ngân Kinh đổ một trận tuyết lớn, phủ một màu trắng bạc, đẹp không sao tả xiết.
Người Dị tộc ở thảo nguyên không có tục lệ ăn Tết. Tháng đông đối với họ lại là khoảng thời gian nhàn rỗi nhất trong năm, công việc của liên minh cũng ít đi, vừa hay thuận tiện cho Thương Ninh Tú đưa Mục Lôi về Ngân Kinh ăn Tết.
Ngân Kinh có tuyết rơi mang một phong vị khác hẳn ngày thường. Sau khi tuyết ngừng lại có chút nắng, thời tiết vừa đẹp, lại đúng vào ngày nghỉ, các văn thần quý quyến rủ nhau ra ngoài thưởng tuyết ngắm mai đông, còn các võ tướng thì lại thích đưa gia quyến ra ngoại ô săn bắn thú đông, cưỡi ngựa rong ruổi.
Bọn trẻ ra ngoài chơi, Thương Định Hải và Tiết Văn Y sợ chúng không được tự nhiên, chơi không thỏa thích nên không đi cùng. Hơn nữa, cuối năm lão thái thái cũng được đón từ Bàn Thành về Ngân Kinh ăn Tết cùng, hai phu thê liền ở nhà tiếp khách.
Giữa núi rừng sương trắng lượn lờ, trên những cây tùng tuyết cao lớn treo đầy những chuỗi băng trong suốt. Mấy vị võ tướng đồng liêu xa xa đã thấy xe của Thương Minh Tranh, bèn nô nức đến rủ rê đi săn, thi tài cưỡi ngựa bắn cung nhưng đều bị Thương Minh Tranh từ chối khéo. Hắn hiếm có được ngày nghỉ, đương nhiên toàn bộ thời gian phải dành cho thê tử mình, ai mà muốn đi so tài cưỡi ngựa bắn cung với mấy tên đồng liêu ngày nào cũng gặp mặt.
Thương Ninh Tú trong bộ áo choàng đỏ thẫm cưỡi trên con Vân Mẫu, tay áo tung bay trong gió, con bạch mã bốn vó như bay, mũi tên xé gió bắn trúng một con thỏ rừng đang chạy.
Mục Lôi nhàn nhã ôm cung dựa vào gốc cây, mày mắt cong cong cười nhìn nàng, huýt một tiếng sáo nhẹ nhàng du dương để cổ vũ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play