Nếu đã đáp ứng nam chính đi tiếp cận Phong Ý, tất nhiên Tô Lê phải đi thực hiện nhiệm vụ.
Cô khoác lên mình chiếc váy màu xanh nhạt trẻ trung, cả người toát lên hơi thở thanh xuân dào dạt.
[ Ký chủ, bây giờ cô không phải đến trường nữa, sao còn mặc nịt ngực chi zạ? ] 2333 đáp ở trên vai cô, hỏi. Rõ ràng ký chủ mê body của mình nhất mà, ngộ thiệt nha?
Tô Lê vuốt vuốt mái tóc ngắn đã dài ra một chút, nhìn vào gương nở nụ cười thần bí: “Cậu biết thế nào gọi là hai mắt sáng rỡ không?”
[ hai mắt sáng rỡ? Ký chủ, ý cô là cô dùng hình tượng này tiếp cận mục tiêu trước, đợi hắn quen rồi thì vù một cái cho hắn bất ngờ, đúng không? ] 2333 suy đoán.
Tô Lê nhịn không được bật cười, [ càng ngày cậu càng hiểu lòng người ha! ] Cô không tin có đàn ông cự tuyệt nổi thân thể hoàn mỹ như vầy, à, ngoại trừ cái loại như nam chính.
[ Giúp tôi dò xét hành tung của Phong Ý đi. ] Tô Lê phân phó. Sau khi có tích phân, cô liền mua một thiết bị định vị phiên bản cấp thấp, chỉ có thể bật giọng nói, chứ không giám sát mọi lúc mọi nơi được.
[ Vâng. ] 2333 nói, [ hệ thống giám sát phát hiện mục tiêu Phong Ý đang ở khách sạn Ninh Mậu phía nam thành phố. ( truyện đăng trên app TᎽT )
[ khách sạn Ninh Mậu? ] Tô Lê lười nhác dựa vào ghế, [ gần đó có cửa hàng thú vị gì không?]
[ Gần đó có một tiệm bánh ngọt mới mở, nghe nói ngày nào cũng có rất nhiều người xếp hàng để mua. ] 2333 nói, [ ký chủ cùng nguyên chủ đều thích ăn đồ ngọt, ngay cả em trai nguyên chủ cũng là tín đồ đồ ngọt á! ]
[ Vậy đi mua đồ ngọt thôi, mua nhiều một chút về cho Tiểu Kỳ nữa. ] Tô Lê giương lên khóe miệng, quyết định. Nguyên chủ quả thật rất thích ăn đồ ngọt, chỉ là trong cốt truyện gốc, hàng ngày cô đều phải ở bên cạnh nam chính, rất ít có thời gian cá nhân, hơn nữa nam chính không thích ngọt, vì thế không có cơ hội ăn.
Tiệm bánh gần khách sạn Ninh Mậu tên là “Tiệm bánh ngọt Sugar”, chủ tiệm là một người đẹp tóc dài, trông rất trí thức. Mà trùng hợp chính là, nữ chính Lâm Mạt cũng có mặt tại đây, chẳng qua là cô tới làm công.
“Là cô à?” Lâm Mạt liếc mắt nhìn thấy Tô Lê đang xếp hàng, dù sao vóc dáng cô cao gầy diện, mạo xuất chúng, rất khó không gây chú ý.
Tất nhiên, Tô Lê cũng thấy Lâm Mạt, dù gì nữ chính cũng có hào quang của nữ chính, cũng rất khó không thu hút người khác. Cô hướng Lâm Mạt nhàn nhạt gật gật đầu, xem như chào hỏi.
[ Nữ chính sao lại ở đây thế? ] Trong cốt truyện gốc hình như không có tình tiết này, xem ra là bị cắt bớt, còn không thì là xuất hiện biến cố.
[ Trong cốt truyện gốc có nói nữ chính đi làm công kiếm tiền đóng học phí. Chắc là làm ở chỗ này á! ] 2333 suy đoán.
Tô Lê ậm ừ, không thắc mắc gì nữa. Dù sao cô cũng quá quen với việc cốt truyện thay đổi rồi.
Khi tới lượt cô, Lâm Mạt lập tức tươi cười, “Bạn học Lục, cô muốn ăn gì? Tiệm chúng tôi có bánh gato dâu tây rất ngon.”
Tô Lê sắm vai Lục Thất tính cách thanh lãnh, chỉ thấp giọng nói, “Vậy cho hai cái gato dâu tây, hai cái bánh trái cây, hai cái bánh quy hạt thông.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.
“Được.” Lâm Mạt ghi lại, “Có cần đóng gói không?”
“Có.” Tô Lê gật đầu đáp.
Lâm Mạt nhanh nhẹn gói lại, sau đó đưa qua, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn cô, hình như có chuyện muốn nói.
“Sao thế? Còn có việc gì à?” Tô Lê thấy cô như vậy, liền hỏi.
“Ưm…… Chuyện là, Thất Thất, lát nữa, cô có rảnh không?” Lâm Mạt nghĩ nghĩ, thật cẩn thận hỏi.
“Có.” Nữ chính mời, không rảnh cũng phải rảnh nha!
“Vậy cô ngồi đợi tôi một lát được không? Tôi mời cô uống trà sữa, thuận tiện hỏi cô chút việc.” Giọng Lâm Mạt càng lúc càng thấp, hình như có chút ngượng ngùng.