Gần 11 giờ đêm, Tô Lê mới về đến biệt thự Phong gia. Vừa bước vào cửa, cô liền cảm giác được có gì đó không ổn.

[2333, tra một chút xem ở đây nơi có gì khác thường không? ]

[ ký chủ, tất cả vẫn bình thường, không có người lạ xuất hiện. ]

Tô Lê nhìn ngó chung quanh, khắp biệt thự Phong gia đều có vệ sĩ trông chừng chặt chẽ, hẳn là sẽ không có vấn đề gì.

Cô thầm thở phào, bước lên cầu thang uốn lượn về phòng mình. Ai ngờ, vừa mở cửa liền thấy bóng người quen thuộc.

Tô Lê nhẹ nhàng nhướng mày, lộ vẻ ngạc nhiên, “Cậu chủ, trễ thế này rồi còn có việc gì sao?”

Phong Ngự đang đưa lưng về phía cô, nghe thấy cô hỏi, mới xoay người, vẻ mặt lạnh lùng, đáy mắt dường như thoáng có cảm xúc u ám. “Hôm nay cô đã đi đâu?”

Tô Lê đạm nhiên đi vào đứng trước mặt hắn, nói: “Gặp Ngũ gia, sau đó đi trung tâm thương mại.”

“Hửm?” Ánh mắt Phong Ngự nhìn cô càng thêm lạnh lẽo, “Ngũ gia? Cô quen biết hắn khi nào? Vì sao hắn vừa trở về liền tìm cô?”

Tô Lê như bị ngữ khí chất vấn của hắn dọa sợ, “Đây là lần đầu tiên tôi nhìn thấy Ngũ gia.”

“Lần đầu tiên?” Phong Ngự đánh giá cô vài lần, vươn tay nâng chiếc cằm tinh xảo, nói: “Gương mặt này thật xinh đẹp.”

“Cậu chủ……” Giọng Tô Lê hơi hơi phát run.

“A Thất, có phải cô đang trách tôi?” Phong Ngự bỗng mở miệng hỏi, trong giọng nói mang theo một tia nguy hiểm.

Tô Lê nhắm mắt, giả vờ bình tĩnh, “A Thất không dám.”

Phong Ngự nghe vậy cười nhạo một tiếng, “Cô không cần sợ hãi như thế, chỉ cần cô không phản bội tôi, tôi sẽ không thương tổn cô. Cho nên, cô sẽ không phản bội tôi chứ?”

“A Thất tuyệt đối trung thành với cậu chủ.” Tô Lê kiên định nhìn hắn, nói.

“Vậy thì tốt. Nếu cô phản bội tôi, dù cho cô có chạy tới chân trời góc biển, tôi cũng sẽ tự mình bắt cô về. Tôi sẽ không giết cô, nhưng tôi sẽ để cô chứng kiến em trai mình chết như thế nào.” Giọng nói Phong Ngự tàn nhẫn, mặc dù hiện giờ hắn chỉ là một con sói con còn chưa trưởng thành, nhưng từ khi sinh ra, đã mang trong mình dòng máu lạnh vô tình.

Tô Lê gật gật đầu, nhấn mạnh lại lần nữa, “A Thất vĩnh viễn sẽ không phản bội cậu chủ.”

Rốt cuộc, Phong Ngự cũng buông cô ra, “Tôi tin cô. Cho nên, tôi muốn cô giúp tôi làm một chuyện. Tiếp cận Phong Ý, giúp tôi giám thị hắn.”

“Cái gì?” Tô Lê đột nhiên ngước mắt nhìn hắn, “Cậu chủ?”

Khoé môi Phong Ngự trưng ra nụ cười mỉa mai, “Hắn ở nước ngoài lâu như vậy, tại sao lại đột ngột trở về? Nói không có ý đồ gì, ai tin? Gần đây, nội bộ Huyết Lang xảy ra hỗn loạn liên tục. Ai biết có phải là hắn đứng sau chỉ đạo hay không. Cô giúp tôi tiếp cận hắn, tốt nhất là có thể thám thính ra một ít tin tức.” - Bản edit thuộc quyền sở hữu của 𝖙y𝖙novel.net chỉ đăng tải duy nhất tại ứng dụng tყt.

“Nhưng mà, Ngũ gia vừa nhìn đã biết là người tâm cơ thâm trầm, e rằng tôi còn chưa tiếp cận hắn đã bị thuộc hạ của hắn phát hiện.” Tô Lê nhíu đôi mày xinh đẹp.

“A Thất,” Phong Ngự đưa tay sờ lên gương mặt bóng loáng tinh tế của cô, “Tôi thấy lúc cô cùng hắn ăn cơm, hình như tâm trạng hắn không tồi. Xem ra hắn rất thích cô.”

Tô Lê cúi đầu, né bàn tay lạnh lẽo kia, gian nan mở miệng, “Cậu chủ, sao cậu biết……”

“Sao tôi biết? Tất nhiên tôi có phương pháp của tôi.” Phong Ngự lại duỗi tay nhẹ nhàng vuốt tóc cô, như đang trấn an một con thú cưng đang nổi cáu, “Cô chỉ cần làm theo lời tôi là được. Hắn sẽ thích cô. Cô đẹp như vậy, có người nào mà không động tâm chứ?”

[ hắn muốn tôi đi câu dẫn chú hắn đây mà, hắn thật là dám nghĩ dám làm nha! bye bye nhóc.👋]

[……]

2333: xui chèo mát mái thế à? Thì ra nam chính lại là thần trợ công!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play