Thay vì tiếp tục đi về phía trước, mà là tìm một chỗ để dừng chân, nơi này trời tối đen như mực, duỗi tay cũng không thấy được năm ngón, nếu cứ tiếp tục đi rất dễ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, chi bằng tìm một địa phương bằng phẳng, đợi đến hừng đông sẽ an toàn hơn.
Bầu trời ban đêm điển xuyết những vì sao, ánh sáng chúng tản mát ra rất mỏng manh, Giang Ninh lấy ra viên dạ minh châu chiếu sáng cho mọi người. Xung quanh nơi này đều là tuyết, bọn họ vất vả lắm mới có thể tìm được một tảng đá lớn bằng phẳng không có tuyết, có thể cho bọn họ ngồi tĩnh tọa tu luyện một đêm.
Thời điểm bọn họ ngồi xuống, Tang Du mới phát hiện mọi người đều đang tìm chỗ nghỉ ngơi, không nói một lời nào, hắn đem mô hình thuyền thả trờ lại trên nền tuyết, con thuyền lại lần nữa xuất hiện như khi đang ở trên biển.
Hóa ra không phải chỉ ở trên biển mới biến lớn được a.
Giang Nam và Tô Dạ đều thốt lên: “Oa, thật là ngầu quá đi!”
Tang Du xua xua tay, giả vờ nói: “Không có gì, không có gì.”
Đã có nơi thoải mái hơn để nghỉ ngơi, mọi người tất nhiên là sẽ vào trong khoang thuyền, cho dù có không sợ lạnh, ở bên trong cũng sẽ thoải mái hơn a, lại không cần luôn tiêu hao linh lực để chống lại gió lớn ở nơi này.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT