Lúc này trời cũng đã tối hẳn, trong vương phủ cũng đã lên đèn, bọn họ cũng không cần lo không nhìn thấy đường.
Hai người đi song song với nhau, trong lúc trò chuyện, Diệp Lan vô tình ngẩng đầu nhìn lên bầu trời mơ hồ điểm những vì sao, anh đoán chừng ngày mai trời sẽ nắng đẹp.
Khi hai người bọn họ đi đến thính đường, liền nghe thấy giọng của Vân Chỉ vọng ra từ bên trong. Vân Chỉ đang nói với ai đó: “Miệng nhà ngươi chắc chắn đã ăn phải tương thối nên mới thối như vậy.”
Sau đó, họ lại nghe thấy giọng của Giang Nam, giọng của Giang Nam cũng không hề kém cạnh: “Vậy thì chắc chắn ngươi cũng ăn không ít.”
Tuy rằng không biết tương thối là gì, nhưng Giang Nam dám chắc là không phải thứ gì tốt, mắng trở về là được, hắn có thể thua người chứ không thể thua ở câu này được.
Vân Chỉ lại mắng: “Ngươi chính là đồ cóc ghẻ!”
Diệp Lan ở ngoài cửa đôi mày nhảy dựng, quả nhiên lập tức liền nghe tiếng Giang Nam mắng lại: “Vậy ngươi chính là Mẫu Dạ Xoa!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT