Thuyền đi được bốn ngày, bọn họ liền đến cạnh Băng đảo, nhìn qua Băng đảo trống trải, không có một bóng người, Tang Du thao tác đưa thuyền đi lên bải cát màu đen.
Tang Du ra hiệu cho Giang Ninh bảo những người khác xuống thuyền, hắn nhắc nhở nói: “Chúng ta hiện tại đến Băng đảo rồi, ở đây rất rộng lớn, trong vòng nửa năm mà các ngươi không tìm thấy gì, thì ta sẽ không chịu trách nhiệm nhé, các ngươi tốt nhất nên nắm chặc thời gian.”
Giang Ninh gật gật đầu: “Đã biết.”
Thời gian cấp bách, cả nhóm đồng thời hiều rõ, nên sau khi nghe hắn nói thế đều tự giác rời khỏi khoang thuyền, xuống dưới Băng đảo.
Nhiệt độ trên Băng đảo rất thấp, sau khi ra khỏi khoang thuyền, ngay cả khi nói chuyện cũng tạo ra một cụm khối trắng. Càng tới gần bờ cát, nước biển ở đó tương đối cạn nên đã kết thành một lớp băng mỏng.
Nước biển đánh vào lại đem mặt băng vỡ thành từng mảnh, các mảnh băng lại được sóng đánh lên bải cát, một phần lưu lại trên cát, phần khác lại đi theo làng sóng ra biển, cứ thế lập đi lập lại thành một vòng tuần hoàn.
Những mảnh băng này đều có màu trong suốt, những mảnh ở lại trên bờ cát, cùng màu đen của cát hình thảnh đối lập, khiến các mảnh băng vỡ đó như những viên kim cương lắp lánh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT