Sau khi rời khỏi Tàng Hương Viện, đội dong binh đoàn của Tô gia nhanh chóng tìm một khách điếm khác cho bọn họ. Lần này khách điếm nằm không quá xa trung tâm thành, quy mô cũng khá lớn, đủ để chứa hết cả nhóm người.
Lúc bọn họ tìm đuợc khách điếm, thời gian đã không còn sớm, khách điếm cũng không còn khách nhân đến đặt phòng, chưởng quầy đang ngồi ở quầy tính sổ sách, vừa thấy nhóm Diệp Lan bước vào, chưởng quầy liền đặt bàn tính xuống, vui vẻ đứng dậy nhiệt tình tiếp đón bọn họ.
Trong khi người dẫn đầu dong binh đoàn đang chọn phòng, Diệp Lan và những người còn lại thành thành thật thật đi theo sau.
Tô Dạ xoa xoa cánh tay mình, nhớ lại chuyện vừa xảy ra, bất giác nổi một trận da gà: “Không ngờ Bắc Cung Thành này, dù nằm kề sát Ô Nha Thành, lại có khác biệt đến thế. Dân phong nơi đây… đúng là quá mức cởi mở.”
“Đúng vậy, Bắc Cung Thành này thật sự quá đáng sợ, những cô nữ tử đó, không ngờ lại chẳng chút ngại ngần khi thấy người lạ.”
Tô Bá vừa nói, vừa lắc đầu đầy ngán ngẩm, bọn họ vẫn luôn ở Thanh Sơn phái bế quan, người tu luyện chú trọng thanh tâm quả dục , thực sự chưa thấy qua lối sống cởi mở đến mức phóng khoáng như này.
Đội dong binh đoàn của Tô gia đều là những tu sĩ cao to, cường tráng, vậy mà chẳng thể dọa được mấy cô nương ở Tàng Hương Viện,ngược lại, các nàng còn dám trêu ghẹo bọn họ. Bọn họ lại không thể vô duyên vô cớ đánh nữ nhân, cho nên cả nhóm chỉ đành tháo chạy. Thực lòng mà nói, nếu không phải bọn họ chạy nhanh, có khi giờ này đã bị kéo vào Tàng Hương Viện rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT