Trên đường đến Bắc Cung thành, tổ phụ Tô Bá phái một chi dong binh đoàn đi theo bọn họ, nhân số không tính là nhiều, khoảng chửng hơn mười người, chủ yếu là làm chỗ dựa cho bọn họ ở trên đường. Dù sao, Bắc Cung thành cũng là địa bàn của người khác, nếu xảy ra chuyện gì, ít nhất cũng có người kéo dài thời gian đợi người Tô gia đến cứu viện.
Bắc Cung thành nằm liền kề với Ô Nhã thành, nhưng ở giữa vẫn bị ngăn cách bởi một vùng biển, cho nên, để đến được Bắc Cung thành, đám người Diệp Lan là ngồi thuyền của Tô gia đi qua.
Ngày bọn họ xuất phát đi Bắc Cung thành , Phong Ngôn Y còn đến tiễn đưa bọn họ, Phong Ngôn Y tỏ vẻ muốn nói riêng với Diệp Lan hai câu, khiến sắc mặt Giang Ninh lập tức tối sầm lại, ánh mắt đầy vẻ khó chịu nhìn nàng.
Diệp Lan khẽ nắm lấy tay Giang Ninh, ra hiệu hắn bình tĩnh lại, sau đó, anh đi theo Phong Ngôn Y sang một bên.
Thật ra, Diệp Lan chưa nói với ai về việc Phong Ngôn Y thích mình, với anh, danh tiết của con gái vẫn rất là quan trọng, chỉ là không hiểu sao Giang Ninh lại biết được, hơn nữa còn tỏ ra vẻ địch ý với nàng đến mức này.
Phong Ngôn Y vừa rồi đã nhìn thấy rõ ràng từng cử chỉ nhỏ giữa hai người bọn họ, khi thấy xung quanh không còn ai, nàng thằng thắng hỏi: “Các ngươi... ở bên nhau rồi à?”
Chuyện hai người họ ở bên nhau đối với người ngoài cùng không có một tia băng khoăn nào mà nói ra, chỉ khó mở miệng với Giang Nam và những người thân cận. Cho nên, trước câu hỏi này, Diệp Lan rất thoải mái thừa nhận: “Ừm, Phong cô nương, sau này nhất định sẽ gặp được người xứng đáng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play