Cám ơn vì coi trọng món quà của mình.
Cứ sợ cô ấy hiểu lầm mình không coi trọng món quà đó, kỳ thực chính vì coi trọng Trình Nhiên mới đặt vị trí đó, giống như đứa bé có đồ chơi đẹp, đem ra khoe cho người khác chết thèm, lại không cho ai đụng vào.
Nắng sớm đầu đông, có đôi nam nữ nhìn nhau không nói.
Giọng Diêu Bối Bối truyền sang:” Trình Nhiên, tầng một là cà phê board game, tầng hai là quán net, vậy tầng ba là gì thế? Là quán cà phê à ...
Này, có phải cậu làm nơi này vì thỏa mãn sở thích chơi game không? Mình còn không biết cậu quá sao, cậu chẳng qua là ham chơi.” “Giống chú mình, thích trồng cây cỏ, làm nhà nước vài năm không chịu nổi bỏ ra ngoài, mở cái vườn sinh thái, hôm khai trương, có cả khu trưởng tới cắt băng khánh thành .”
Du Hiểu bực tức chen ngang:” Đủ rồi Diêu Bối Bối, cắt băng khánh thành rồi chụp ảnh chung nữa chứ gì, kể không biết bao lần, nghe phát ngán.”
Bầu không khí vi diệu giữa Trình Nhiên và Dương Hạ cứ như thế bị tiếng cãi vã giữa Du Hiểu và Diêu Bối Bối phá ngang, sau đó là Liễu Anh phải làm trung gian hòa giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT