Hôm sau thứ bảy mới chính thức là Giáng Sinh, Trình Nhiên tới Thiên hành đạo quán tụ tập với đám bạn, nhưng sự xuất hiện của y hoàn toàn bị hào quang của Khương Hồng Thược lấn át.
Đám bạn của y tíu tít vây quanh cô, biến Trình Nhiên thành người thừa.
Nhóm 5 người bọn họ lâu lắm rồi mới tụ tập đông đủ thế này, trong đó có cả Dương Hạ.
Một thân váy lam nhạt thanh lịch, ngoài khoác áo liền mũ, hai tay đút trong túi áo khoác, đầu buộc băng đô, vì thế mái tóc đen thả sau lưng như thác, trong không khí còn có mùi thơm dầu gội, là mùi táo xanh, hết sức quen thuộc, Trình Nhiên cũng rất thích: “ Cứ tưởng bạn không tới.”
Trước đó hẹn nhau Giáng Sinh đi chơi game, Dương Hạ nói chưa chắc, vì cô ở nhà chị họ, không được tự do, Diêu Bối Bối là người gọi điện, miêu tả lại theo ngữ khí Dương Hạ thì có vẻ không tới, không ngờ cô xuất hiện đúng giờ, lại còn ăn mặc xinh đẹp thế này.
Dương Hạ mỉm cười: “ Mình có nói là không đến à? Hay là cậu hi vọng mình không đến?”
Chỉ là chào hỏi thôi mà, có cần chơi khó nhau vậy không? Câu này hình như có ẩn ý, Trình Nhiên không biết trả lời ra sao, may mà Dương Hạ nói xong lại như không có việc gì khoác tay Liễu Anh trò chuyện, gạt y sang bên lề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT