Sáng hôm đó khi Trình Nhiên nhận được điện thoại của Tần Tây Trăn thì nghe nói cô đang dùng điện thoại công cộng ở đường Hoàn Hồ, hỏi y có rảnh không tới đi dạo một chút.
Từ ngữ khí không nghe ra bất kỳ điều gì, rất bình tĩnh, Trình Nhiên lại cứ có linh cảm không lành, nhìn đồng hồ, sắp tới giờ cơm trưa rồi, y cũng đói rồi, y mà đói là rất vô dụng, hỏi thăm dò: “ Khi nào cô từ bên hồ về thành phố, hay chúng ta hẹn nhau chỗ nào trong thành phố nhé?” “Bây giờ tôi đang đứng ở bên hồ, nếu mà cậu không tới thì sau này không gặp được tôi nữa đâu.”
Tần Tây Trăn ở bên kia nói xong cúp máy luôn: Trình Nhiên nhận ra ngay là có chuyện rồi, vội vàng lục tủ lấy ít bánh khô, nói nói mẹ hôm nay không ăn trưa ở nhà sau đó bắt xe bus tới đường Hoàn Hồ.
Trên xe vừa ăn tạm ít bánh vừa lo lắng, nhưng mà không có manh mối gì cả nên có nghĩ cũng bằng thừa chỉ thêm sốt ruột.
Xe đi mất 25 phút ra tới ngoại ô phía nam thành phố, Trình Nhiên cảm tưởng đi mất cả ngày.
Xuống xe một cái là vội vàng chạy quanh hồ tìm kiếm, nhãi mãi không thấy cô gái ngốc nghếch đó đâu, càng chạy càng lo.
Cũng may, đến khi Trình Nhiên đang định báo cảnh sát, thấy Tần Tây Trăn đứng bên cổng trường thủy lợi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play