[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Cứ như vậy, mỗi buổi sáng Lưu Li sẽ luyện dược trong không gian, buổi chiều dịch sách trong phòng, buổi tối luyện nội công...
Mấy đứa trẻ có người máy chăm sóc, hoàn toàn không cần Lưu Li phải lo lắng.
Vừa có cảm giác làm mẹ, vừa không cần nhọc lòng...
Trong tháng này cô còn chế được bổ khí đan, hộ tâm đan, còn có một ít dưỡng nhan đan, mỹ bạch đan, viên hút ẩm...
Mỗi ngày trôi qua dù bận rộn song cũng thư thái như thế...
Lúc Tiêu Chiến mới đi công tác cô có hơi không quen, nhưng vì lịch trình bận rộn mỗi ngày mà cô dần quen với những ngày không có Tiêu Chiến.
Lại đến thời gian giao dịch mỗi tháng một lần của thành phố, Tiêu Chiến vẫn chưa về, cô quyết định tự lên thành phố một chuyến, tiện đường gửi sách đã dịch xong cho hiệu sách.
Đến quân đội để khai giấy giới thiệu vào thành phố, đây là lần đầu tiên cô tự đi khai giấy, không cần phải làm gì nhiều đã nhận được.
Trước đây đều là Tiêu Chiến đi làm, lấy lý do là để gửi sách đã dịch lên thành phố.
Quân đội rất khâm phục cô vợ nhỏ của Tiêu Chiến vì đã giúp nhà nước phiên dịch văn kiện và sách, vậy nên không chỉ không chặn giấy giới thiệu hàng tháng mà còn tích cực giúp đỡ duyệt qua nhanh hơn.
Lưu Li nghĩ mình sẽ ở lại thành phố thêm một đêm, nhưng gửi ba đứa trẻ ở nhà ai cô cũng không yên tâm.
Một đứa trẻ làm phiền người khác một đêm thì không sao, nhưng nhà cô tận ba đứa, làm sao người ta có thể giúp cô chăm sóc ba nhóc một lúc được.
Mặc dù trước đó Trương Tú Chi và Lưu Phương cũng nói họ có thể trông giúp, nhưng hai người họ vẫn phải chăm con họ, cô không thể đưa cả ba đứa trẻ cho người ta được.
Nhưng nếu chỉ để một hoặc hai đứa sang nhà khác, mang theo một đứa thì chẳng bằng mang cả đi, huống chi cô còn có thể đặt trong xe em bé đẩy đi, cũng không khó mấy.
"Tiểu Ly này, em mang theo ba đứa nhỏ đi thành phố không tiện, hay là em đem bọn nhỏ sang nhà chị, chị trông giúp em, một mình em đi nhanh rồi về." Trương Tú Chi biết Lưu Li phải lên thành phố để làm việc nên muốn đỡ Lưu Li một tay, dù sao Tiêu Chiến cũng không có nhà.
"Không sao đâu chị Trương, em đẩy xe em bé được mà, ba đứa nó ở trong xe cũng không phiền mấy, xem như đưa bọn nhỏ đi ngắm cảnh đời là được thôi." Lưu Li nói đùa.
"Ngắm cảnh đời gì chứ, chúng nó mới bao tuổi đâu, làm sao mà nhớ rõ được?" Trương Tú Chi nhìn Lưu Li trách móc: "Được rồi, vậy chị không nhiều lời nữa, một mình em mang theo ba đứa nhỏ phải cẩn thận đấy, có chuyện gì nhất định phải gọi về, chị sẽ bảo lão Lưu một câu, em cứ gọi trực tiếp đến phòng làm việc của ông ấy nhé, biết chưa?"
Trương Tú Chi lo lắng nhắc nhở. truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
"Chị Trương, chị cứ yên tâm đi, em lên thành phố nhiều lần rồi, không có vấn đề gì đâu, có việc gì chắc chắn em sẽ gọi điện thoại cho Chỉ đạo viên Lưu." Lưu Li giải thích trấn an Trương Tú Chi.
"Tự em hiểu được thì tốt, em cũng không phải người liều lĩnh, phải chú ý an toàn, chăm sóc con cái cẩn thận đấy." Trương Tú Chi dặn dò lần nữa mới về nhà.
Lưu Li thu dọn đồ đạc, đặt bọn trẻ vào xe em bé, đem những thứ cần thiết cho vào túi dưới xe, nếu thiếu thứ gì thì sẽ lấy từ trong không gian ra, còn túi dưới xe thì dùng để che mắt.
Khóa cửa kỹ xong mới đẩy ba đứa trẻ lên đường, ba đứa nhóc còn chưa ngủ, biết mình sắp ra ngoài nên rất vui vẻ, cũng không chỉ vì đang trong xe em bé mà ngừng nhìn ngó xung quanh.
Lưu Li đẩy xe em bé ra khỏi khu vực cư trú, gặp phải mấy người có quan hệ không tệ còn chào hỏi vài câu, mới sáng ra cũng chẳng có nhiều người, người đi làm, đi học và đưa đón con đều đi cả rồi, cô cũng tránh giờ mọi người làm việc mới ra cửa.
Cứ thế đẩy chiếc xe em bé lên đường ngồi xe.
Vốn dĩ cô muốn cho bọn trẻ vào không gian, dù sao trong xe có đủ loại mùi, đến bản thân cô còn không chịu được chứ đừng nói đến bọn nhóc còn nhỏ.
Nhưng thấy bọn chúng vui vẻ thế lại không đành lòng cho con vào không gian.
Sau đó vẫn quyết định bế bọn nhỏ lên xe...
Trải qua chặng đường lắc lư, đủ loại mùi khác nhau xâm chiếm cuối cùng cũng đến được trạm. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Sau khi xuống xe, cô lại đến nhà nghỉ mọi lần cô và Tiêu Chiến hay ở.
Vì vào mỗi đầu tháng Lưu Li sẽ đến nhận phòng tại nhà nghỉ nên quầy lễ tân đều đã quen.
“Chị Lưu đến ạ, sao lần này lại tới một mình thế?” Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân nhìn thấy Lưu Li đến nên rất vui.
Mỗi lần Lưu Li đến đây sẽ mang cho cô ấy một số đồ tốt, chẳng hạn như kem dưỡng da tay, sản phẩm chăm sóc da, quần áo đẹp hay một số món đồ mới lạ, còn cả hoa quả chất lượng cao, mỗi lần cô ấy sẽ mua lại một ít, giá cả vô cùng hời, chất lượng cũng tốt.
“Ừ, cha bọn trẻ có việc nên không tới được, hôm nay là em trực à?” Lưu Li không nói nhiều mà chuyển chủ đề.
"Vâng ạ, chị Lưu, chúng ta lên phòng trước đi! Đồ đạc của chị em đã để sẵn rồi, nước sôi cũng đã chuẩn bị xong, chị cứ lên đó là được ạ." Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân nhiệt tình nói.
“Được, vậy chị lên trước, lát nữa em lên sau nhé.” Lưu Li nói xong thì bế bọn nhỏ lên lầu...
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.