[Xuyên đến thập niên 70, tôi mang thai ba bảo bối- Calantha]
Lưu Li lên tầng, vào phòng thu dọn đồ đạc, lấy hết đồ cho cô gái nhỏ ở quầy lễ tân từ trong không gian ra đặt lên giường.
Không lâu sau, cô gái nhỏ quầy lễ tân gõ cửa.
“Chị Lưu, lần này chị có mang đồ gì tốt không ạ?” Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân thấy Lưu Li đi ra mở cửa, không kịp chờ đã hỏi điều muốn biết.
"Vào trước đi, hôm nay chị mang cho em phụ kiện tóc, đồ trang điểm, khăn lụa và một ít vải vóc ở trên giường đó, em xem thích gì thì bảo chị biết." Lưu Li mở cửa cho cô gái nhỏ ở quầy lễ tân đi vào, vừa đi vừa nói.
Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân thấy nhiều thứ mới lạ trên giường nên vui vẻ không thôi.
“Uầy... cái này đẹp quá.” cô gái nhỏ quầy lễ tân quàng chiếc khăn lụa quanh cổ.
Lưu Li thấy cô bé hài lòng với đồ cô mang đến cũng vui lây.
Ngay từ lần đầu tiên tiếp xúc đã cảm giác cô bé là một cô gái tốt, ánh mắt trong sáng, suy nghĩ đơn thuần còn rất có lòng quan tâm nên cô cũng có chút thích cô gái này, sẵn sàng cho cô bé ấy một phần đồ tốt.
Mặc dù cô thường không bán lẻ nhưng vì cô bé thích nên cũng sẵn lòng cho cô ấy.
“Chị Lưu ơi, đây là son môi ạ?” Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân cầm một thỏi son hỏi.
"Đây là son môi, đánh lên môi sẽ làm cho sắc mặt tươi tắn, so với son trước đây dùng cũng tiện hơn, mà màu lên rất tự nhiên, mấy màu này đều không giống nhau, em có thể thử hết, thích cái nào thì chọn." Lưu Li giải thích.
"Ôi trời... đẹp ghê, màu nào cũng đẹp, em thích quá đi mất." Cô gái nhỏ quầy lễ tân thích thú hết sờ cái này đến cái khác, không biết nên chọn cái nào mới phải.
"Vậy để chị chọn giúp em nhé!" Lưu Li nhìn cô bé như vậy đành nói.
"Được, được ạ... Chị Lưu có thể chọn hộ em được thì hay quá." Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân nghe Lưu Li sẽ nói chọn cho mình thì rất vui.
"Ừm, vậy thì ba cái này đi, màu đỏ, hồng nhạt, đỏ đậu, mấy màu này khá hợp với em, em quẹt ra thử xem thế nào."
Lưu Li chọn màu giúp rồi đưa cho cô ấy một chiếc gương nhỏ.
Cô gái nhỏ ở quầy lễ tân nghe theo thử một cái, nhìn mình đã đánh son trong gương trông rất đẹp liền vui vẻ chấp nhận lời đề nghị của Lưu Li.
Cô bé xem mấy cái kẹp đẹp rồi chọn ba món ưng ý, thêm ba chiếc khăn lụa, ba thỏi son, một mảnh vải sợi tổng hợp nữa, thanh toán tiền xong rồi hài lòng ra về.
Lưu Li khóa cửa lại, đặt tất cả đồ còn thừa vào không gian, đút sữa cho mấy đứa trẻ rồi bỏ các bé vào không gian.
Cô cũng ăn uống, tắm rửa, ru con ngủ rồi mới ra ngoài, cô cầm sách đã dịch xong đến thẳng nhà sách, tiếp đó cầm thêm vài cuốn cần tháng sau dịch quay về nhà nghỉ.
Sau đó trở lại không gian để chờ đến tối với bọn trẻ.
Buổi tối, một mình cô thay quần áo rồi lẳng lặng ra ngoài, bởi vì nội lực không ngừng tăng lên nên trèo tường đối với cô bây giờ mà nói là dễ như trở bàn tay.
Cô đến kho hàng không gặp trắc trở gì, nhìn quanh không thấy Lưu Uy đến, cô vội vã vào kho hàng cất đồ đạc. truyện được dịch miễn phí bởi app t y t
Vừa để đồ xong đã nghe thấy tiếng ô tô ở bên ngoài, Lưu Li không trực tiếp ra ngoài, nhưng chỉ nghe thấy tiếng bước chân của một người xuống xe đã biết là Lưu Uy tới.
Lúc này, cửa kho hàng cũng bị đẩy ra, Lưu Uy vừa vào đã thấy Lưu Li nhưng không thấy Tiêu Chiến đâu nên hỏi: "Tiêu Chiến không ở đây à? Không phải em đến đây một mình đấy chứ?" Lưu Uy thấy xung quanh không có ai, chỉ có mình Lưu Li, cảm thấy lá gan cô vợ nhỏ của Tiêu Chiến cũng to quá thể, dám tự mình mò tới đây lúc nửa đêm.
"Tiêu Chiến có nhiệm vụ chưa về, em vừa mới lấy hàng mà anh đã tới rồi, anh xem hàng trước đi." Lưu Li nhanh chóng đổi chủ đề.
"Đợt này cũng gần giống như đợt trước, em có đặt thêm một ít vải vóc nữa, anh xem có bán chạy không." Lưu Li nói thêm.
“Em dâu này, nếu có vải thì chắc cần nhiều hơn đấy, nhất là màu đỏ khá dễ bán.”
"Vâng, vậy lần sau em sẽ hỏi thêm."
"Em dâu, tiền này em tự cầm về được không? Bây giờ là nửa đêm rồi, hay là anh đưa em về trước đã!" Sau khi Lưu Uy chất hết đồ lên xe xong mới đếm tiền đưa cho Lưu Li thì lo lắng hỏi.
"Không cần, em lái xe đến mà, hơn nữa khả năng vũ lực của em là do Tiêu Chiến dạy đấy, anh yên tâm đi..." Lưu Li giải thích.
Thấy Lưu Li kiên quyết như vậy, Lưu Uy biết Lưu Li sẽ không để mình tiễn nên đi ba bước quay đầu một lần mới lái xe đi, thầm nghĩ lần sau nhất định phải nói với Tiêu Chiến, sao có thể yên tâm để vợ mình nửa đêm ra ngoài một mình được chứ, lái xe cũng là Tiêu Chiến dạy sao?
Không hiểu được...
Sau khi nhìn xe của Lưu Uy rời đi, Lưu Li bỏ tiền vào không gian, khóa cửa kho hàng rồi quay về nhà nghỉ.
"Đêm đã khuya rồi mà còn phải về một mình, ước gì có không gian có thể đi thẳng về nhà nghỉ thì tốt thật." Lưu Li nghĩ.
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.