[[Mỹ Thực] Sinh hoạt mỹ vị sau khi trở về thành phố- Calantha]
Sau khi nhận được thanh tre, La Thanh Mai đem thanh tre bỏ vào nồi áp suất để nấu. Sau đó dùng băng gạt bọc lại phơi dưới nắng.
Từ khi bán thử nghiệm, mọi người ủng hộ rất nhiều.
Sáng nay đi chợ, ngoài phổi heo, tiết heo, La Thanh Mai còn mua thêm gà vịt đã làm thịt, lượng đậu phụ khô cũng được tăng lên một nửa.
Ngoài ra, còn có nấm bào ngư, khoai lang, khoai tây và các loại rau khác.
Cô cảm thấy trong quán ăn có quá ít loại, quá đơn điệu và cô thêm lần lượt các loại mới.
Suy cho cùng, đồ ăn có ngon đến mấy, ngày nào cũng ăn thì cũng sẽ chán.
Có Vương Bích Ngọc hỗ trợ, tốc độ của La Thanh Mai nhanh hơn rất nhiều. Mỗi ngày cố định đều phải làm thịt hầm, đậu phụ kho và đậu phụ.
Món canh hầm gà vịt có thể dùng trực tiếp nước hầm thịt. Đợi sau này quán ăn mở rộng quy mô, nhân lực nhiều, sẽ suy xét lại làm món canh hầm khác.
Gà vịt rửa lại một lần nữa, trần qua rồi cho vào nồi ướp thịt. Do thịt khác nhau nên La Thanh Mai mất thời gian để lọc thịt ra.
Trong thời gian ướp thịt, La Thanh Mai hấp bánh gạo huyết chưng trước, sau đó lọc bỏ xương gà còn lại, chặt gà thành những miếng đều nhau để ướp.
Xương gà, chân gà, cổ và các bộ phận khác được để riêng với nhau, có thể dùng để nấu canh hoặc hầm đều được.
Những việc này đều được xử lí xong trong buổi sáng rồi họ chuẩn bị ra tiếp đãi khách.
Cũng không ngoại lệ, khách hàng ngày hôm nay đều hỏi dò La Thanh Mai buổi tối bán cái gì và mấy giờ bắt đầu.
Không nói tới đồ ăn ở quán ngon mà giá cả còn phải chăng. Chỉ là quá ít món để lựa chọn. Bọn họ đều mong chờ những món mới.
La Thanh Mai mỉm cười và giới thiệu món gà vịt kho mới được thêm ngày hôm nay. So với thịt hầm, chúng có xương, bởi vậy giá cả dựa vào từng bộ phận cũng có sự chênh lệch.
Như vậy việc bán rời theo cách này sẽ phổ biến hơn. Sau cùng nếu mua cả con sẽ thấy xương chiếm nhiều trọng lượng và bán không có lời.
Vì vậy muốn ăn phần ngon thì phải tới trước.
Vị khách đầu tiên tới đây là khách quen. Vốn dĩ chỉ định ăn rau cải hầm và cơm thêm trứng kho. Nhưng bây giờ, có thêm gà kho, anh ta đương nhiên muốn đổi khẩu vị.
Vị khách nghe La Thanh Mai nói tiết gà, tiết vịt, nội tạng, cánh, chân gà vịt vẫn còn, đều không khỏi rối rắm quyết định chọn chân gà cùng với tiết vịt. Tiết vịt nấu cần nhiều thời gian, nước dùng đầy ắp, rất tươi, để riêng trong một cái bát, thêm chút mắm tỏi, cực kì ngon.
Kiều Tiểu Na nghe được khách bên cạnh đang nói về món gà kho, vịt kho. Cô không nhịn được nữa liền đi xếp hàng.
“Thanh Mai, gà kho còn không?” Kiều Tiểu Na từ cửa kính nhìn vào xem thấy trên giá đã không còn thịt gà.
“Chỉ còn lại một cái đùi gà, còn có cổ gà và đầu gà.”
La Thanh Mai cũng không ngờ rằng gà kho lại bán được nhiều tới vậy. Xem ra mọi người thật sự chán món cũ rồi.
Kiều Tiểu Na liếc mắt một cái, vội nói: “Chị muốn tất cả, còn vịt kho đâu? Chị muốn một chân vịt kho.”
“Đều có.” La Thanh Mai nhanh chóng đem ra phần mà Kiều Tiểu Na muốn: “Có cần cắt ra không?”
“Em chặt cổ gà thành vài đoạn là được.” Kiều Tiểu Na bưng bát đi vào.
Vương Bích Ngọc cúi đầu viết phần của cô và tính toán số tiền: “Tám mao hai xu.”
Kiều Tiểu Na lấy tiền từ trong túi ra đưa cho Vương Bích Ngọc, cầm lấy chiếc bát mà La Thanh Mai đưa cho: “Thanh Mai à, về sau em ra món kho mới thì bảo chị một tiếng trước nhé!”
Cô cầm bát tới đứng chờ trước.truyện được dịch miễn phí bởi app t y t- ca lan tha
“Vâng ạ.”
Kiều Tiểu Na cầm bát rời đi. Vị khách xếp hàng tiếp theo cũng muốn mua gà kho, nghe nói không còn, đành phải sửa lại thành vịt kho: “Cô chủ nhỏ, làm thêm ít gà kho đi chứ như này không đủ bán.”
La Thanh Mai cười nói: “Được rồi, được rồi. Vịt kho mùi vị cũng không tồi, anh muốn phần nào?”
“Ức vịt.”
Vịt kho với gà kho bán xong nhanh nhất, theo đó, số lượng thịt kho bán ra cũng ít hơn.
La Thanh Mai cảm thấy may mắn vì cô không kho hết thịt trong nồi. Đợi lát nữa, cô còn phải đi chợ mua thêm hai con gà vịt về kho.
Xem ra mọi người đều rất chào đón món mới.
Sau bữa trưa, La Thanh Mai nhờ Vương Bích Ngọc trông quán ăn hộ, còn cô đi chợ mua gà vịt.
Vịt ở thành phố Đông Lương rẻ hơn nhiều so với gà. Nhiều nhà hàng công cũng có vịt ngon, vịt kho cũng không ít.
Mùi vị vịt kho của quán ăn ngon hơn nhưng cũng không phải không thể thay thế. La Thanh Mai nghĩ làm vịt kho ít đi một chút, thịt vịt gỡ ra đem đi ướp rồi xiên nướng. Phát triển những cách ăn mới.
Nghĩ vậy, khi quay lại cô cầm thêm hai con vịt trong tay.
Khi La Thanh Mai trở về, Vương Bích Ngọc đã xiên thịt gà và phổi heo ở trong chậu.
Đầu tiên cô chế biến gà và vịt vừa mua về cho vào nồi nước hầm trước. Sau đó cô bắt đầu cắt bánh gạo huyết để cho Vương Bích Ngọc xiên.
Sau đó La Thanh Mai bắt đầu lọc các bộ phận của vịt.
Một con vịt có sáu bảy cân, lọc xương, trọng lượng thịt cũng còn không ít.
Bởi vì thịt vịt tanh nên La Thanh Mai cắt thành những miếng tương đối mỏng để khử mùi tanh và khi ướp sẽ ngon hơn.
Còn xương vịt, đầu vịt, chân vịt kho cùng trong một nồi để bán riêng, những thứ này thực ra cũng không khó bán.
La Thanh Mai nhìn những nồi thịt và rau trên bàn, cô khẽ nhíu mày. Xem ra cô vẫn phải chuẩn bị tủ lạnh và tủ đông, đây cũng là một khoản chi lớn.
Nhưng có tủ lạnh và tủ đông thì chắc chắn kinh doanh mùa hè sẽ tốt hơn. Hơn nữa thịt bán không hết cũng có thể để đông lạnh, không sợ bị hỏng.
La Thanh Mai ghi ra các khoản chi tiêu của ngày hôm nay. đồng thời đặt ra mục tiêu cho mình. Chiếc tủ lạnh phải được giải quyết trước Thanh Minh.
Hôm nay trong quán ăn có nhiều gà kho, vịt kho, khách tới nếm thử thức ăn cũng không ít. La Thanh Mai với Vương Bích Ngọc vội đến mức chân không chạm đất.
Chờ khách ít đi, hai người mới dừng lại để ăn cơm.
“Bích Ngọc, hôm nay cô tan làm trễ ở lại giúp tôi một chút.” Mặc dù hôm qua buôn bán thuận lợi, nhưng không biết hôm nay có được như vậy không.
“Thanh Mai, Thanh Mai. Hôm nay, quán ăn của em có mở không?” Kiều Tiểu Na bưng bát ở cửa kêu lên. Tối hôm qua cô ấy mua một muôi đầy phổi heo nhưng cô ấy ăn chưa nổi hai miếng liền bị con trai với ông chồng ra ăn cùng. Cô ấy không đã ghiền một chút nào.
“Vâng.” La Thanh Mai chờ khách cuối cùng rời đi sau khi ăn xong. Cô cùng Vương Bích Ngọc di chuyển bàn một chút và chuyển chiếc xe ăn nhỏ đến cửa.
Kiều Tiểu Na cầm bát, nhìn Vương Bích Ngọc tỉ mỉ cầm giẻ lau xe ăn nhỏ sạch sẽ và đặt hai cái chảo lên trên đó. Đột nhiên cô ấy không muốn ăn cơm, cô muốn để bụng chờ món ngon.
Cô vươn đầu, nhìn thấy La Thanh Mai đang cầm chậu tráng men và cái mẹt đi tới. Bên trong đầy thanh que, mỗi thanh que đều được xiên nhiều đồ.
“Thanh Mai, Hôm nay em bán xiên đồ ăn sao?” Kiều Tiểu Na đoán ra trong nồi nhất định là thịt.
La Thanh Mai cầm một chiếc rổ nhỏ đi tới, bên trong là các loại gia vị: “Đợi lát nữa chị Kiều nếm thử xem.”
Kiều Tiểu Na nuốt ngụm nước miếng và chăm chú nhìn động tác của La Thanh Mai.
Tần Chí Kiệt từ bên cạnh thò đầu ra, nhìn những que xiên mà La Thanh Mai đang nghịch, thầm nghĩ, nếu chúng được bán ở công viên hoặc sân trượt băng thì nhất định sẽ được hoan nghênh!
Đáng tiếc là một chút tài nấu cậu đều không có. Nhiều năm còn chưa học được làm bánh xốp chứ đừng nói gì đến nấu cơm. Bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền, cậu có chút đau lòng.
La Thanh Hồng định tan làm sẽ trở về giúp đỡ. Anh ấy biết hôm nay La Thanh Mai làm món mới, sợ cô có quá nhiều việc.
Nhưng mà trong nhà máy có việc gấp, anh ấy phải ở lại để giải quyết. Khi anh ấy trở về, La Thanh Mai đã mang đồ lên, mùi thịt thoang thoảng trong không khí rất hấp dẫn.
“Anh hai, anh về rồi, ăn cơm trước đi. Em để cơm cho anh ở trong nồi đó.”
La Thanh Hồng gật đầu, đi vào phòng bếp mở nắp nồi, thấy La Thanh Mai để lại cho anh ấy đùi gà kho.
Anh ấy cầm lấy gặm một miếng. Thịt gà rất mềm và đậm vị, có mùi vị gần giống thịt kho nhưng có chút khác và ăn ngon hơn.
La Thanh Hồng nhanh chóng ăn xong cơm, đi ra ngoài liền nhìn thấy La Thanh Mai đang rắc ít gia vị lên mấy xiên thịt trong tay.
La Thanh Mai làm xong mấy xiên thịt vịt liền đem phân phát cho mẹ con Kiều Tiểu Na, mỗi người một xiên.
Vương Bích Ngọc lấy vài xiên. Ở lại vài ngày, cô ấy cũng biết La Thanh Mai là người hào phóng nên không xô đẩy. Cô ấy bỏ khẩu trang ra và ăn từng miếng nhỏ.
Cô ấy luôn biết La Thanh Mai có tay nghề rất tốt. Dường như bất kì nguyên liệu nào vào tay cô cũng không thành vấn đề. Thịt vịt này thật sự rất ngon, khi nhai có độ dai dẻo.
Thịt gà kia sẽ có mùi vị như thế nào? Vương Bích Ngọc không nhịn được liếc mắt về phía chậu thịt gà.
La Thanh Mai cầm lấy xiên thịt, chỉ cắn một miếng. Cô biết thịt xiên này nhất định sẽ vượt qua thịt kho và trở thành món ăn được yêu thích nhất.
Cô sờ bụng, rõ ràng vừa mới ăn no xong, nhưng ăn một xiên thịt lại thấy đói bụng.
Kiều Tiểu Na bị xiên thịt này chinh phục. Cô ấy cảm thấy với số tiền cô đang cầm có thể mua được cả bát đồ ăn. Còn không đợi cô ấy khen, Tần Chí Kiệt đi lên: “Cô chủ nhỏ, về sau chúng ta hợp tác đi. Cô làm còn cháu mang đi bán ở công viên và sân trượt băng, nhất định sẽ có rất nhiều người mua.”
Lúc này, Tần Chí Kiệt không để ý tới Kiều Tiểu Na đang nhìn chằm chằm. Bây giờ, đầu óc cậu chỉ có tràn đầy sự đoàn kết.
La Thanh Hồng nghe xong không khỏi cười: “Thanh Mai phải rảnh rỗi mới được. Hơn nữa, cháu cầm đi bán với giá cao hơn liệu sẽ có người mua sao?”
“Sao lại không có người mua được? Hồi trước cháu cầm trứng kho với đậu phụ đến công viên bán có không ít người mua.” Tần Chí Kiệt hất cằm lên nói.
Theo kinh nghiệm nhiều năm buôn bán nhỏ của cậu thì thịt xiên này tăng lên hai hoặc ba xu vẫn bán được.
La Thanh Mai không thể nhịn cười: “Được rồi, nếu cô có thời gian.” Không nghĩ rằng con trai của Kiều Tiểu Na là người tham tiền.
Đôi mắt Tần Chí Kiệt sáng lấp lánh: “Cháu sẽ nỗ lực giới thiệu cho mọi người quán ăn ngon.”
La Thanh Mai không trả lời, tầm mắt rơi xuống người đi phía sau Tần Chí Kiệt. ( truyện trên app T Y T )
Hà Tại Ngôn gầy đi rất nhiều, tóc cũng dài ra không ít. Cảm giác suy sút từ trên người anh cũng không làm cho người khác chán ghét. Ngược lại còn có cảm giác thanh niên u sầu.
Anh đi đến phía trước xe ăn nhỏ, liếc nhìn La Thanh Mai một cái, trong mắt tràn đầy sự vui vẻ: “Có cái gì ăn không?”
“Hiện tại, chủ yếu bán thịt xiên. Anh muốn ăn cơm thì có cơm thịt kho, cơm trứng kho.” Khóe miệng La Thanh Mai hơi nhếch lên: “Anh ngồi đi.”
“Anh Ngôn, anh về từ khi nào vậy? Chúng em lo lắng gần chết.” La Thanh Hồng kéo Hà Tại Ngôn vào trong quán: “Thanh Mai mới làm thịt xiên rất thơm, anh có thể gọi mỗi thứ một ít. Em đi lấy cho anh một bát cơm.”
Hà Tại Ngôn nhìn La Thanh Hồng lấy cơm, tầm mắt lại rơi xuống người La Thanh Mai: “Như Thanh Hồng nói, em lấy cho anh mỗi thứ một tí.”
La Thanh Mai gật đầu, vươn tay lấy chậu ở phía sau. Ngoài thịt gà và vịt, con có phổi heo, đậu phụ khô, bánh gạo, nấm bào ngư.
La Thanh Mai bật hai chảo cùng lúc, một bên chiên chín đồ, một bên làm thịt xiên. Một mùi thơm nồng hơn trước bay trong không khí.
Thịt gà xiên chín trước, màu vàng óng, hương thơm nức mũi. La Thanh Mai rắc chút mè trắng lên, bày ra đĩa rồi nhờ Vương Bích Ngọc đem ra bàn.
Hà Tại Ngôn thu lại ánh mắt, nhìn xiên thịt gà trước mắt. Đây là lần đầu tiên anh biết thịt gà có thể ăn như vậy.
Gà được tẩm ướp và nướng ở nhiệt độ cao. Bên ngoài vàng và giòn. Bên trong mềm và ngọt. Hương vị chính ở đây là tỏi. Tỏi không quá nồng làm nổi bật lên vị gà tươi ngon.
Hà Tại Ngôn ăn hết xiên thịt gà này rồi lại đến xiên thịt gà khác, quá ngon. Anh nheo mắt lại. Anh đi ra ngoài nhiều ngày như vậy bỏ lỡ bao nhiêu đồ ăn ngon.
Lần này trở về, anh quyết định mở nhà máy cho chính mình và xây dựng sự nghiệp. Địa điểm cũng đã được lựa chọn. Sau này có thể có cơ hội gặp mặt nhiều hơn.
Truyện được Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.