《 Trưởng Thượng Tung Hoa- Calantha TYT》
Truyện được
Team Calantha dịch và được đăng tải duy nhất trên ứng dụng TYT.
Trần Tu Trạch
nhớ rất rõ ngày đó.
Anh sai A Hiền
lôi Trần Khải Quang ra khỏi sòng bạc, đưa cậu đến căn nhà gần đó, Trần Tu Trạch
không muốn để cho các em của mình biết chuyện này, anh không cần giết gà dọa
khỉ để xây dựng uy nghiêm của một người anh cả, chỉ hy vọng có thể giải quyết
triệt để cơn nghiện cờ bạc của Trần Khải Quang.
Khoảng một phần
năm ngón út, gần như toàn bộ móng tay đều bị chặt bỏ, sẽ không ảnh hưởng đến
sinh hoạt hàng ngày, cũng đủ để cậu học được một bài học.
Nghe Khải Quang
kêu rên cầu xin tha thứ.
Trần Tu Trạch
không rơi nước mắt, cũng không dao động.
Anh đã cho em
trai mình rất nhiều cơ hội.
Nhưng sau khi
Khải Quang đến bệnh viện, Trần Tu Trạch đứng ngoài hành lang, lúc đó anh vẫn
chưa phải chống gậy, một tay toàn máu, máu chảy ra từ xương thịt, dòng máu ấm
áp chảy lan ra lòng bàn tay, từng giọt máu như vết dao cứa sâu vào cơ thể anh.
Trần Tu Trạch
tiếp tục canh giữ, anh đợi bác sĩ băng bó tay cho Trần Quang Khải, chờ Trần
Khải Quang được đưa vào phòng bệnh.
Khải Quang nằm
trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, bác sĩ tiêm thuốc giảm đau cho cậu. Ánh mắt
Khải Quang đờ đẫn nhìn trần nhà, không gọi anh cả, im lặng.
Trần Tu Trạch
đi tới, sờ ngón tay em trai, sờ băng gạc trắng tinh bọc trên ngón tay út của
cậu. Máu đã ngừng chảy từ lâu, băng gạc cũng rất dày, trắng như tuyết, không
thể nhìn thấy ngón tay dị dạng. Máu trên tay Trần Tu Trạch đã khô, kết thành
một tầng mỏng, có chút rơi xuống băng gạc trắng tinh, nhìn như ngón tay của em
trai lại rỉ máu.
Trần Tu Trạch
trầm mặc không nói vuốt ve, bỗng nhiên cúi đầu, rơi hai giọt nước mắt.
Sau nhiều năm,
Trần Tu Trạch vuốt ve ngón tay út của Phương Thanh Chỉ, vuốt ve bàn tay của cô
gái không hề có quan hệ huyết thống với mình, trước kia, khi động tình cũng đã
từng ngậm qua, nắm lấy, hiện tại, anh nắm lấy ngón tay út của cô, chậm rãi nói:
“Em đoán xem, nếu như lúc mới chuyển đến nhìn thấy em đánh bạc, em cảm thấy tôi
sẽ làm như thế nào?”
Phương Thanh
Chỉ nói: “Anh muốn chặt đứt nó, không cần phải nói với tôi những cảm xúc này.”
“Đúng vậy,
không cần phải nói với em những cảm xúc này.” Trần Tu Trạch lặp đi lặp lại
những lời của cô: “Chúng ta không nên nói về cảm xúc vào lúc này, chỉ nói về sự
thật. Đến lúc đó, nếu em nghiện cờ bạc, sau đó đi đánh bạc. Giả sử tôi không
cấm em, ngược lại còn thích em đánh bạc - chờ đến lúc hết tiền, em vẫn sẽ đến
tìm tôi xin tiền, phải không? Em biết là tôi sẽ cho tiền em vô điều kiện.”
Cơ thể Phương
Thanh Chỉ run rẩy, cô biết những lời
Trần Tu Trạch nói đều là sự thật, cũng bởi vậy nên càng thêm sợ hãi.
“Tôi sẽ tiết
kiệm được rất nhiều sức lực, không cần mỗi ngày đều phải nghĩ làm thế nào để
khiến em vui vẻ, cũng không cần phải nghĩ cách để em mỉm cười với tôi.” Tay
Trần Tu Trạch tiếp tục hướng xuống dưới, buông lỏng ngón tay, chậm rãi nắm lấy
toàn bộ bàn tay cô: “Em không có tiền, lại nghiện cờ bạc, mà tôi có thể cho em
đủ tiền, không cần tôi phải nói gì, chính em sẽ tự nâng mông ngẩng cổ cho tôi
làm. Em biết những con bạc cùng đường sẽ đáng sợ đến mức nào mà, Thanh Chỉ, tôi
nghĩ, chắc hẳn em đã chứng kiến bộ dạng của cậu em.”
Đúng.
Phương Thanh
Chỉ từng chứng kiến.
Con bạc cùng ........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.